Chương trước
Chương sau
Anh thong thả vuốt ve tấm lưng mảnh khảnh của cô, di chuyển xuống từng chút, lại chậm rãi men theo bắp chân, đùi, khẽ mơn trớn nơi mẫn cảm nhất của cô…

“Không cần…” Không đợi Diệp Phồn Tình tránh né, Phó Cảnh Ngộ liền đè giữ thân thể cô, cánh tay ôm chặt lấy eo cô, tách đôi chân khép chặt của cô, cấp tốc đẩy vào.

“A!”

“…”

Thần kinh nhạy cảm bị kích thích đột ngột bỗng trở nên hơi tê dại, khoái cảm đã lâu không gặp truyền khắp toàn thân…

Diệp Phồn Tinh không kìm được rên rỉ thành tiếng, cái gì cũng không nghĩ được nữa, ôm chặt lấy cơ thể chuyển động nhịp nhàng của anh…

Khóe miệng anh cong lên thành một nụ cười mờ ám

Cô quay mặt đi, không dám nhìn anh.

Anh tiến vào càng sâu, nhưng vẫn không khỏa lấp được sự trống rỗng trong nỗi nhớ nhung, dường như vẫn không thể chiếm hữu toàn bộ cô…

"..."

-

Kết thúc cuộc yêu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Diệp Phồn Tinh đỏ bừng, nằm ở trong ngực Phó Cảnh Ngộ, không nói gì.

Anh hôn lên trán của cô, giọng nói vô cùng mê hoặc, "Còn đau không?"

Tối nay anh đặc biệt ôn nhu, luôn quan tâm đến cảm thụ của cô.

Vào giờ phút này, nội tâm của cô chỉ còn lại ngượng ngùng.

Ngay cả một câu cũng không nói ra khỏi miệng được, chẳng qua chỉ lắc đầu một cái.

Phó Cảnh Ngộ nhìn thấy bộ dáng này của cô, cảm giác mình nói thêm câu nào, cô cũng sẽ lúng túng hận không thể trốn xuống gầm giường, nên anh không nói gì nữa.

Hai người nằm trên giường một hồi, Diệp Phồn Tinh nhanh chóng ngủ thiếp đi, đột nhiên nhớ tới công việc còn chưa làm xong của mình, vội vàng ngồi dậy, nói với Phó Cảnh Ngộ: "anh nghỉ ngơi trước em vẫn còn việc phải làm, em đi tắm đây."

"..."

Phó Cảnh Ngộ nhìn bóng lưng của cô, bất đắc dĩ lắc đầu. Ở cùng với cô khoảng thời gian này,anh đã hiểu được, không có cái gì có thể ngăn cản được chấp niệm của cô đối với công việc.

Rõ ràng mới vừa rồi còn mềm oạt trong lòng anh, nhưng vừa nhắc đến công việc đã lên tinh thần 200 phần trăm.

-

Diệp Phồn Tinh làm xong công việc hôm nay, đột nhiên thấy níck Của Triệu Gia Kỳ gửi tin nhắn sang page của cô" Sữa ơi, bạn đã ngủ chưa? Nói chuyện với mình một lúc có được không?."

Diệp Phồn Tinh khi đó không online, nên không trả lời.

Đương nhiên, coi như cô có Online, cô cũng sẽ không thèm trả lời cô ta.

Nhưng mà, Triệu Gia Kỳ lại không kềm chế được, muốn khoe khoang chuyện của cô ta, viết một tràng giang đại hải phía sau:

Trong ký túc xá của mình có một đứa con gái mặt dầy, mình rất ghét cô ta, cô ta thừa dịp mình và bạn trai cãi nhau, liền đi câu dẫn anh ấy...

...

Mọi người cứ ăn thịt cho thoải mái, không biết bao giờ mới có thịt để ăn tiếp đâu

Đừng quên ăn thịt xong nhớ trả tiền đấy nhé mọi người!

Ps: Suýt thì quên, chúc mọi người có một ngày Cá Tháng 4 đáng nhớ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.