"Ây." Diệp Phồn Tinh cũng không có cách nào, từ trước đến giờ cô độc lập đã quen, rất nhiều chuyện, cũng không cùng ba mẹ mình thương lượng trước.
Cô ủy khuất mím môi, không nói chuyện.
Phó Cảnh Ngộ cũng không có trách cứ cô. Cô độc lập như vậy anh cũng đã quen rồi: "em thích thì cứ đi đi."
Cũng không ngăn được cô.
Hơn nữa, cô không nói, anh cũng quên khuấy mất mình còn có một cái công ty như vậy.
Cô đi làm, cũng là làm ở công ty của anh, anh mới tạm yên tâm.
Diệp Phồn Tinh thấy anh đồng ý, vô cùng vui vẻ, ôm anh, hôn chụt lên má anh một cái, "Ông xã là số 1."
"Chỉ những lúc như thế này anh mới biết anh là chồng em đấy."
Diệp Phồn Tinh cười cười nói, "anh vốn là chồng em mà! Lúc nào chẳng vậy."
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô như vậy không kìm được mà đặt lên môi cô một nụ hôn, cuộc sống ngọt ngào về đêm của đôi vợ chồng trẻ lại bắt đầu.
-
Hơn tám giờ sáng, lúc Diệp Phồn Tinh rời giường, Phó Cảnh Ngộ đã đi làm.
Anh gần đây đi làm rất sớm, nghe nói có lúc bận rộn cơm trưa còn không kịp ăn, cũng không biết đang bận rộn gì.
Mặc dù là người một nhà, nhưng mà về công việc, Diệp Phồn Tinh cảm thấy cô và Phó Cảnh Ngộ là người của hai thế giới.
Công việc của cô anh không hiểu.
Công việc của anh cô càng không hiểu.
Diệp Phồn Tinh thức dậy, đi rửa mặt, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2303860/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.