Chương trước
Chương sau
“Bảo bối của anh, em thật tuyệt”

Anh biết cô đã hoàn toàn rơi vào bẫy tình rồi,Phó Cảnh Ngộ bắt đầu làm càn mà va chạm bên trong cơ thể cô, thậm chí còn dùng sức mà xoa nắn mông cô, ngón tay cũng đưa đến thân trước của cô mà không ngừng trêu chọc cánh hoa

“Á a………”

Diệp Phồn Tinh không chịu nổi kích thích như thế, cô chỉ có thể thút thít khóc mà đạt đến cao trào, cả người đều mềm oặt xuống, không thể đứng được nữa, cô tưởng Phó Cảnh Ngộ sẽ tha cho cô, nhưng người đàn ông đang bị dục hoả thiêu đốt thì sao mà có thể dễ dàng tha cho cô như vậy chứ

Cây gậy th*t nóng hổi vẫn chưa hề có dấu hiệu mềm xuống tí nào, Phó Cảnh Ngộ dứt khoát xoay người cô lại, để cô dựa vào tường, dùng tư thế mặt đối mặt với anh mà tiếp tục cuồng dã xâm chiếm

Cảm giác mát lạnh từ phía sau khiến Diệp Phồn Tinh cảm nhận được sức nóng của người mình, cô lại lần nữa bị Phó Cảnh Ngộ dẫn dắt vào bể tình sâu rộng, bức tường thịt sau cao trào thít chặt lại càng mang đến nhiều khoái cảm mãnh liệt hơn cho anh, khiến anh lại càng dùng sức mà rong ruổi trong người cô, cố gắng đưa gậy th*t vào sâu hơn nữa

Diệp Phồn Tinh vòng tay ôm cổ anh, trầm luân vào sự xuyên xỏ của anh, tư thế này khiến cô cảm thấy thật vô lực, ngoại trừ bám chặt vào người anh thì cô không còn thứ khác để dựa giẫm nữa

“Chồng à, nhanh một chút…” Cô vứt bỏ vẻ rụt rè thường ngày, khóc lóc cầu xin anh cho cô nhiều hơn nữa, khoái cảm mãnh liệt đang dần ập tới, cô lại bắt đầu co rút mạnh lần nữa

Cảm nhận được cô sắp đạt được đến cao trào, anh liền tăng tốc độ ra vào bên trong cô, “Bảo bối, mình cùng lên cao trào nhé” Cô cắn anh thật chặt, cắn đến mức anh sắp không thể nhúc nhích được luôn rồi, anh thô bạo mà đưa thẳng vào bên trong một lần cuối cùng khiến Diệp Phồn Tinh chịu không nổi nữa “A… không được rồi…”

Cô hét lên, cơ thể không ngừng run rẩy rồi đạt đến cao trào, anh cũng gầm nhẹ một tiếng rồi bạo phát ngay bên trong cô

“Anh thật xấu” Cơ thể Diệp Phồn Tinh vẫn không ngừng run rẩy trong lòng anh, cô đang xấu hổ bởi hành động điên cuồng lúc nãy

“Em không thích sao?”

***

Hai giờ sau, Diệp Phồn Tinh nằm ở trên giường, muốn khóc cũng không khóc được

Phó Cảnh Ngộ ngược lại vô cùng thoả mãn, "Hôm nay lúc trong phòng tắm em hát bài gì thế, nghe hay lắm "

"" Hát cái rắm ý!

Tên cầm thú này!

Mỗi lần cùng anh phát sinh quan hệ, Diệp Phồn Tinh đều có một suy nghĩ duy nhất chính là bỏ nhà ra đi

Cô ôm lấy gối, oa oa oa

Phó Cảnh Ngộ cầm tay cô, ôn nhu hỏi, "Tại sao không nói gì thế?"

Diệp Phồn Tinh nói rất nhỏ, "Không muốn nói Hư lắm! đồ bại hoại!"

"Anh có làm gì đâu?"

Diệp Phồn Tinh nói: " Em không biết, lần sau lúc em nói dừng thì anh nhất định phải dừng lại"

Làm vợ của anh thật cực khổ

Mỗi lần hai người yêu nhau cô đều ê ẩm cả người,hai ngày sau chân vẫn còn bủn rủn

Phó Cảnh Ngộ ôm cô, để cô dán vào lồng ngực của anh, anh đưa tay ra vuốt ve bả vai của cô, ánh mắt thâm trầm, "Anh giúp em mời một huấn luyện viên thể hình"

Bà Xã thể lực quá kém, anh đương nhiên phải giúp cô nâng cao thể lực

Diệp Phồn Tinh: ""

Sao cô cảm giác thế nào cũng thấy chuyện anh nói muốn tìm huấn luyện viên thể hình cho cô có động cơ rất không đơn thuần?

Anh dám khẳng định không phải là vì muốn dày vò cô ở trên giường càng dễ dàng hơn đấy chứ?

"Cái gì mà huấn luyện viên, em không muốn"

"Ồ" Phó Cảnh Ngộ nói: "Vậy sau này ở trên giường không được khóc nhè nữa "

""

Chỉ một hôm không đăng chương mới thôi mà phiếu không nhúc nhích luôn, chắc ngày mai mà Sữa không up nữa chắc mọi người quên hẳn bỏ phiếu cho Sữa luôn ạ! Ôi cái con tim bé nhỏ của Sữa:(
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.