Chương trước
Chương sau
Nhưng đại khái cô có thể nghĩ tới, lúc anh nói chuyện với Nhiếp Vân Đóa ôn nhu đến như thế nào. 

Cô khẳng định chồng mình đã ngon ngọt dỗ dành Nhiếp Vân Đóa rồi! 

Dù sao Nhiếp Vân Đóa thích anh, anh chỉ cần dỗ một chút thôi, Nhiếp Vân Đóa liền vui vẻ. 

Chỉ cần nghĩ tới đây, Diệp Phồn Tinh liền không thoải mái. 

Cô đứng lên, lạnh nhạt nói" Em đi vệ sinh." 

Sau đó rời khỏi nơi này. 

Ngôn Triết nhìn thấy Diệp Phồn Tinh tiến vào phòng vệ sinh, bịch một cái đem cửa đóng lại, giống như đang nổi giận. 

"..." 

Cũng không lâu lắm, Diệp Phồn Tinh từ phòng vệ sinh đi ra, cũng không đi đến chỗ Phó Cảnh Ngộ mà đi ra bên ngoài, bên ngoài trời có chút lạnh, cô cũng không sợ, tay bỏ túi bên trong, chân không đá đá mặt đất, giết thời gian. 

Ngôn Triết đi tới, nhìn Diệp Phồn Tinh, " Lại giận dỗi gì rồi?" 

"Anh nói xem tôi tạt nước Nhiếp Vân Đóa có sai hay không?" Diệp Phồn Tinh hỏi. 

Ngôn Triết cười nói: "Không phải là do Vân Đóa ra tay trước sao?" 

Làm sao lại là lỗi của Diệp Phồn Tinh được. 

"Cho nên tôi mới không rõ, cô ta quá đáng như thế, các người tại sao còn phải dỗ dành cô ta!" Diệp Phồn Tinh vô cùng tức giận, cũng không biết tại sao lại cảm giác trong lòng mình có một đám lửa. 

Ngôn Triết nói: "Nếu em không thích Vân Đóa như vậy, thì để nó đi đi." 

Ngược lại Nhiếp Vân Đóa cũng muốn đi! 

Diệp Phồn Tinh hừ một tiếng, " Chồng tôi đã giữ cô ta lại rồi, còn lâu cô ta mới đi nữa." 

Nếu như Ngôn Triết hoặc là những người khác đi dỗ Nhiếp Vân Đóa, Diệp Phồn Tinh cũng có thể hiểu được. 

Nhưng cô không thích Phó Cảnh Ngộ đi dỗ dành người phụ nữ khác. 

Không sai, cô chính là nhỏ mọn như vậy, không thích chồng của mình đi dỗ dành bất kỳ người phụ nữ nào! 

Ngôn Triết biết Diệp Phồn Tinh đang ghen, cũng biết Diệp Phồn Tinh rất yêu Phó Cảnh Ngộ. 

Anh ta an ủi: "Cảnh Ngộ lúc nào cũng lấy đại cục làm trọng, Vân Đóa chỉ nghe cậu ấy. Cậu ấy cũng là vì sợ cô Bình buồn thôi, em đừng suy nghĩ nhiều!" 

"Đúng! Anh ấy là lấy đại cục làm trọng, nhưng anh ấy chưa hề nghĩ tới điều đấy có làm tôi khó chịu hay không. Là tôi không hiểu chuyện, là tôi tuỳ hứng, là tôi nhỏ mọn được chưa?" 

Diệp Phồn Tinh cúi đầu, tức giận. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.