Diệp Phồn Tinh nói: " Nhưng em đã hẹn xong rồi, hơn nữa em cũng muốn đi ra ngoài một chút."
Chỉ cần Phó Cảnh Ngộ ở nhà, thì phần lớn thời gian Diệp Phồn Tinh sẽ ở nhà cùng anh, khả năng cũng bởi như thế, mới tạo thành thói quen của cô, làm cô lúc nào cũng sợ hãi mất đi anh, cho nên bây giờ cô đang cố gắng để cho mình trở nên độc lập một chút.
Bà Phó biết mấy cô Gáo trẻ thường thích ra ngoài chơi cùng bạn bè, tỏ ra đã hiểu: "Đi đi! Về sớm một chút."
Cố Vũ Trạch trước lúc ở nhà cũng suốt ngày không thấy bóng dáng đâu, lúc ở bên ngoài, cái tuổi này đều như vậy, bà Phó sáng suốt cực kì.
Phó Cảnh Ngộ nhìn Diệp Phồn Tinh, " Anh đưa em đi?"
"Không cần đâu." Diệp Phồn Tinh nói: " Em tự đi qua là được, cũng gần thôi."
Bà Phó nhìn Phó Cảnh Ngộ một cái, " Con gái người ta đi ăn cơm với nhau, con đi xem náo nhiệt gì?"
Phó Cảnh Ngộ: "..."
Diệp Phồn Tinh đứng lên đi ra khỏi cửa, Phó Cảnh Ngộ nhìn lấy bóng lưng của cô, ánh mắt trở nên lo lắng.
Bà Phó nhìn Phó Cảnh Ngộ, nói: " Mẹ thấy Tinh Tinh còn đang giận con đấy, con xem làm thế nào mà dỗ nó đi."
Phó Cảnh Ngộ nhức đầu mà nhìn mình mẹ, " Thì ra mẹ cũng nhìn ra được vợ con đang giận con à? Vậy mà mẹ còn thả cô ấy đi ra ngoài nữa?"
" Từ trước tới giờ mẹ toàn thấy Tinh Tinh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2303264/chuong-887-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.