Diệp Mẫu bất kể Diệp Phồn Tinh có trả lời hay không, dặn dò: "Lúc mang thai người phụ nữ nào không ói chứ? Nào có nghiêm trọng như vậy, mẹ nói cho mày biết, đứa bé này muôn ngàn lần không thể bỏ được, nếu mày mà bỏ cái thai này, sau đó Cảnh Ngộ chạy mất, mày có muốn khóc cũng không có chỗ để khóc. Mày phải mau thừa cơ hội này sinh đứa bé này ra, có nghe thấy không hả?"
Nói xong lời cuối cùng, hoàn toàn chính là giọng ra lệnh.
Diệp Phồn Tinh không nói gì, ói choáng đầu hoa mắt, cũng không đem lời của Diệp mẫu nghe vào trong lỗ tai.
Nếu Thật sự nghe hết, cô cảm giác mình có thể bị tức chết.
Diệp mẫu mới vừa nói xong, Phó Cảnh Ngộ liền từ bên ngoài đi vào.
Anh mặc âu phục, toàn thân mang theo cảm giác lạnh như băng, biểu tình trên mặt càng nghiêm túc tới cực điểm.
Diệp mẫu nhìn thấy con rể, nhiệt tình nói: "Cảnh Ngộ đấy à!"
"Ai cho bà tới đây?" Thái độ Phó Cảnh Ngộ rất là lạnh giá, nhất là mới vừa rồi Diệp mẫu nói những lời đó, trước khi vào cửa anh nghe một chữ cũng không thiếu.
Quả thực là đụng trên họng súng của anh rồi.
Trong lòng Phó Cảnh Ngộ bởi vì chuyện Diệp Phồn Tinh nôn mửa phiền muộn muốn chết, Diệp mẫu vẫn còn chạy tới thêm dầu vào lửa.
Diệp mẫu kiêng kỵ thân phận của Phó Cảnh Ngộ, lại nghĩ đến đây là muốn lấy lòng con rể, cho nên dù là thái độ Phó Cảnh Ngộ có chút lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2303187/chuong-925-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.