Cô lườm Ngôn Triết, "anh cười cái gì?"
Ngôn Triết: "..."
Hình như mình chưa nói gì chứ?
"Cười cũng có lỗi à?"
Diệp Phồn Tinh nói: "không phải tôi chỉ mang thai thôi sao, mập một chút thì sao nào? Sao mấy người các người đều tới chê cười tôi?"
Nói tới chỗ này, Diệp Phồn Tinh không nhịn được nắm bàn tay Phó Cảnh Ngộ, đúng là chỉ có chồng của cô không cười nhạo cô, còn những người này từng người từng người, tất cả đều giả tạo.
Ngôn Triết phát hiện cô hiểu lầm rồi, " Anh không có."
Anh ta chê cười cô làm cái gì?
Sinh con không phải là chuyện bình thường sao?
Hơn nữa, biết Diệp Phồn Tinh mang thai chịu nhiều khổ như thế, Ngôn Triết cảm thấy cô rất vĩ đại.
Diệp Phồn Tinh nghe xong lời của Ngôn Triết, mới xoay người.
Ngôn Triết nhìn cô một cái, cười nói với Phó Cảnh Ngộ: "Tôi đi về thay quần áo khác."
Anh ta đang Mặc quần áo thể thao ướt nhượt mồ hôi.
Anh ta nhìn xuống đồng hồ đeo tay, "Làm sao Minh Viễn còn chưa tới?"
Kỷ Minh Viễn còn chưa tới, lầnh ta nói đầu buổi chiều sẽ tới, hiện tại đã xế chiều.
Phó Cảnh Ngộ nói: " Để tôi Gọi điện thoại hỏi một chút."
"Được."
Diệp Phồn Tinh nhìn thấy bọn họ sống chung hòa bình như vậy, nhớ tới mấy tháng trước, Phó Cảnh Ngộ cũng bởi vì chuyện của cô và Ngôn Triết mà ăn giấm.
Mà bây giờ, anh lại cùng Ngôn Triết quay về mối quan hệ bạn bè thân thiết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2303159/chuong-939-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.