Lửng mật
Vợ chồng già với nhau rồi, cô còn xấu hổ như vậy.
Diệp Phồn Tinh xụ mặt đem quần áo đưa cho anh, "Mau mặc vào."
Vợ chồng già thì không thể xấu hổ nữa hả?
Đây là bản năng có được hay không?
Phó Cảnh Ngộ không động đậy, "Giúp anh."
"Anh tự đi mà mặc." Diệp Phồn Tinh cự tuyệt đề nghị của anh.
Cô Biết anh đang cố ý.
Phó Cảnh Ngộ thấy cô không đáp ứng, bắt đầu làm nũng, " Anh bị sốt cả một ngày, hiện tại một chút khí lực cũng không có, em thật sự cam lòng sao?"
Chồng của cô luôn rất gian manh.
Diệp Phồn Tinh nhìn anh, nhịn không được bật cười, đưa tay, giúp anh mặc quần áo "Nhanh lên một chút còn đi ăn cơm, chị đưa Bóng đèn nhỏ về rồi kìa."
Cô cảm thấy tật xấu này của chồng mình đều do mình nuông chiều mà thành!
Có thể, mỗi lần nhìn thấy như vậy, cô thật sự không đành lòng cự tuyệt.
Phó Cảnh Ngộ dưới sự giúp đỡ của Diệp Phồn Tinh mặc quần áo tử tế, Diệp Phồn Tinh giúp anh đóng hết Cúc áo sơ mi, bên ngoài mặc cái áo khoác.
Bây giờ là đầu mùa xuân, nói lạnh cũng không lạnh, nói nóng cũng không nóng, là lúc dễ dàng bị bệnh nhất.
Hai người từ trên lầu đi xuống, liền thấy Ngôn Triết đem Bóng đèn nhỏ ôm vào trong ngực, đang dỗ nhóc, Bóng đèn nhỏ ở trong lòng Ngôn Triết cười rất vui vẻ.
" Chị." Phó Cảnh Ngộ mở miệng.
Phó Linh Lung nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2303102/chuong-965-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.