Băng Thanh đang nhẹ nhàng khuấy đều tách trà xanh còn đang bốc khói, nhưng đôi mắt lại lơ đãng nhìn ra phía xa, ra khỏi ban công phủ đầy hoa hồng nhà mình. Băng Thanh bỗng bật cười, lắc lắc đầu mình. Không phải cô ngây ngô cười ngốc, chỉ là nhớ lại mấy hôm trước, cô bị ba người đó "tra hỏi" đến mệt cả người, đến nỗi cười cũng không giải quyết được chuyện, nhưng mỗi lời cô nói ra đều bị phản biện, bị quy về có tình ý. Trong lòng cô, nói thật, vừa có chút khó chịu, giận dỗi, lại vừa có chút hạnh phúc, tự hào. Thì ra, khi yêu một người, người ta cũng thật mâu thuẫn. Vừa muốn bình yên, phẳng lặng sống bên cạnh nhau, nhưng thâm tâm luôn có chút gì đó muốn công khai hạnh phúc của mình cho người khác thấy. Băng Thanh khẽ nâng tách trà, từ từ thưởng thức. Dù sao, cô vẫn còn một tiếng mới đến giờ đi làm. Trời vẫn còn sớm lắm, mặt trời còn chưa lên hẳn. Xung quanh khu chung cư, một làn sương mờ ảo, nhẹ nhàng lượn lờ, khẽ che khuất gương mặt những người chạy bộ vòng quanh, dịu dàng hong khô giọt mồ hôi còn vương trên mặt những người khuân vác vừa trở về từ khu chợ khuya đêm qua. Băng Thanh nhìn xung quanh, trong lòng thầm chúc mọi người "Một ngày tốt lành" thì từ trong làn sương ấy, một chiếc xe ô tô sang trọng, đậu ngay trước khu chung cư. Băng Thanh khẽ tò mò, thầm nghĩ:"Ai lại lái xe đến đây sớm thế này? Hay là người ta vừa về từ đêm qua?". Nhưng cô chỉ nghĩ thoáng qua.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-anh-se-cung-chieu-em/2124564/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.