Cố An Mạt hơi kéo dài khoảng cách, cô sững sờ nhìn anh, anh nói... Cô không nghe nhầm chứ?
Người đàn ông trước mặt mỉm cười dịu dàng thâm tình, nhận thấy trong đôi mắt anh đều là hình bóng cô... Sau đó, chợt thấy trên môi ấm áp.
Cô trợn mắt ngơ ngác nhìn người đàn ông đang hôn mình, Liên Hách Duy cười đến khuynh thành, dán sát môi cô khẽ nói: "Ngoan, nhắm mắt lại."
Cố An Mạt cứ như vậy nghe lời anh nhắm mắt lại... Anh hài lòng nhướn môi, dịu dàng cẩn thận mút cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu, môi trên môi dưới của cô đều bị anh mút qua mút lại, hương vị ngọt ngào tuyệt vời này khiến Liên Hách Duy không nỡ buông cô ra.
Dần dần, chỉ hôn môi anh vẫn không thỏa mãn, cô cảm giác nụ hôn của anh bắt đầu dữ dội hơn, đầu lưỡi anh ngang ngược đẩy hai hàm răng cô, nhanh chóng chen vào trong khoang miệng, càn quét khắp mọi nơi. Tiếp đó, anh cuốn lấy lưỡi cô, điên cuồng dây dưa vấn vít.
Cố An Mạt không hiểu vì sao mình không chống cự nụ hôn của anh... Cô chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng hỗn độn, không thể suy nghĩ. Đột nhiên, cô chìm vào bóng tối.
Liên Hách Duy kịp thời ôm lấy cơ thể đang ngã xuống của cô vào trong ngực, nóng lòng đưa tay sờ trán cô, không phát sốt. Nhưng anh vẫn rất lo lắng, lập tức gọi điện cho bác sĩ riêng của gia đình, mời ông tới khám.
"Tôi đã kiểm tra sơ lược cho Cố tiểu thư, ngoại trừ có chút suy nhược thì không còn bệnh gì khác." Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-khong-quen/40032/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.