Ba ngày trôi qua, bên phía Liên Hách Duy không có chút tin tức, Cố An Mạt mặc dù rất nóng ruột nhưng cũng chỉ có thể chờ đợi.
Cô không hề biết, giải quyết vấn đề này khó khăn hơn nhiều so với cô tưởng tượng, vì thế Liên Hách Duy phải dùng đến một chuỗi lớn các mối quan hệ, nợ ân tình của kha khá người.
Tan tầm, Cố An Mạt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời âm u, nghĩ lại thêm một ngày giống như ngày hôm qua trôi đi, Liên Hách Duy gọi điện tới.
"Cậu nói là tìm được kẻ lừa tiền cô tôi?" Cố An Mạt nắm chặt cốc nước trong tay, kích động nên có phần hơi lớn tiếng.
"Cảnh sát đã bắt tay vào điều tra, tuy nhiên lừa đảo tài chính không thể truy hồi nhanh được." Liên Hách Duy tóm tắt tình hình, không nhắc một chữ đến những trở ngại.
"Làm sao tìm ra bọn chúng?" Cô không ngốc, mấy chuyện lừa tiền này dù cô chưa từng dính phải nhưng đã nghe qua không ít, để tìm được kẻ lừa đảo chẳng hề dễ dàng.
"Người bị hại không chỉ có cô của cậu, hình như là bị người quen lừa, vậy nên đã bắt được." Liên Hách Duy lấy ra một tờ séc, đưa tới trước mặt cô, "Số tiền này cậu cầm dùng trước, đợi lấy lại được tiền kia, rồi trả tôi cả vốn lẫn lãi."
Cố An Mạt nhìn tấm séc, lại nhìn anh, người đàn ông này... Cô có thể nói anh quả thực rất cẩn thận không? Dù chỉ đơn thuần là cho cô vay tiền, cô đã cảm động đến rơi nước mắt, nhưng anh không những tìm ra kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-khong-quen/40023/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.