Cố An Mạt lật giở tập tài liệu dày cộm, lọc ra những ý quan trọng, lấy bút ghi chép lại.
Khi Liên Hách Duy bước vào văn phòng liền trông thấy bộ dạng nghiêm túc chuyên chú của cô, cô cúi đầu, một bên tóc theo động tác của cô rơi xuống, những sợi tóc mềm như sa-tanh quấn quanh cần cổ trắng nõn.
Anh đi ra phía sau cô, đặt cốc cacao nóng vừa mua vào tay cô, dịu dàng vén lọn tóc lộn xộn kia ra sau tai cô, "Muốn nghỉ ngơi một lát không?"
Cố An Mạt quay đầu mỉm cười với anh: "Em không mệt, bây giờ nhân lúc còn chưa đi làm, em muốn làm quen với những thông tin liên quan một chút, dù sao đó cũng là công ty lớn, em sợ mình không bắt được nhịp độ."
"Đừng lo." Anh vừa nói, vừa chơi đùa với mái tóc mềm mại của cô, mê mẩn xúc cảm tuyệt đẹp này.
"Có điều... Em ở trong này thật sự không sao chứ? Có làm phiền đến công việc của anh không?" Mấy ngày nay cô chưa đi làm, Liên Hách Duy bèn dẫn cô đến công ty anh, công khai để cô ngồi nghiên cứu tư liệu trong văn phòng của anh.
Anh cúi người, hôn hôn cổ cô, khẽ cười nói: "Em ở đây càng giúp anh tăng năng suất công việc."
"Uh? Vì sao?" Cô khó hiểu nhíu mày.
"An Mạt, anh chỉ muốn nhanh chóng làm xong việc, sau đó..." Dứt lời, Liên Hách Duy ngậm lấy vành tai cô.
Hành động mờ ám cực độ này khiến Cố An Mạt toàn thân run rẩy, rõ ràng như vậy cô dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-khong-quen/2886717/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.