Gió biển cuối thu ảm đạm lạnh lẽo, phía vô tận của biển đen thỉnh thoảng lại xuất hiện một vài lớp sóng trắng.
Liên Hách Duy cầm ly rượu, anh không hút thuốc hay uống rượu. Chỉ khi tâm trạng không tốt hoặc cảm thấy chưa chắc chắn về điều gì đó mới uống vài ly.
Đúng, anh thừa nhận mình không hề chắc chắn chuyện với Cố An Mạt, nhưng anh nhất định phải có được cô.
Đêm nay anh cũng nhận ra cô đang căng thẳng, lần đầu tiên của hai người có thể nói một phần là do anh cưỡng chế, nhưng anh không muốn lần thứ hai cũng như vậy.
Anh biết cô bắt đầu tới gần anh, nhưng không có nghĩa là cô sẵn sàng hẹn hò cùng anh. Mọi chuyện đều đang tiến triển thuận lợi, anh không muốn bị chút ham muốn cỏn con này phá hỏng.
Một ngụm uống cạn ly rượu, Liên Hách Duy cười tự giễu, xem ra đêm nay nhất định mất ngủ.
Cùng bị chứng mất ngủ, còn có Cố An Mạt.
Cô không có thói quen lạ giường, thế nhưng đêm nay cô nằm mãi vẫn không ngủ được, trong lòng, trong đầu đều nghĩ về người đàn ông ở gian phòng bên cạnh.
Liên Hách Duy... Người đàn ông này đã mang đến cho cô rất nhiều thứ, thậm chí anh còn cho cô cả một tương lai. Không phải chỉ nói miệng, mà là dùng hành động từng bước đạt được tương lai đó.
Nghĩ vậy, cô không nhịn được xuống giường, bước chân trần về phía căn phòng đặt sa bàn. Nhìn mô hình này thêm một lần nữa, cô vẫn vô cùng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-khong-quen/2886710/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.