Cố An Mạt mơ màng tỉnh lại, cô cảm thấy giấc mơ tối qua vô cùng chân thật... Vô lý, trong mơ cô lại cùng Liên Hách Duy cái đó cái đó...
Trời ạ! Không được nghĩ nữa... Ừm? Sao lại cảm thấy như có người đang nhìn cô nhỉ? Cô nghi hoặc nghiêng đầu, lập tức chạm phải đôi mắt sâu của Liên Hách Duy, anh chuyên chú nhìn cô, ánh mắt không che giấu ý cười.
Cô vô thức lui người về sau, lại không biết rằng thật ra mình vẫn luôn nằm trong vòng tay anh.
"Cậu, cậu, cậu..." Anh, anh, anh... Sao lại ngủ cùng cô! Còn ôm ấp cô nữa!!!
"Chào buổi sáng." Phản ứng mơ màng đáng yêu của cô khiến Liên Hách Duy phì cười, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt đầy thâm tình mà Cố An Mạt không thấy được.
Anh chủ động kéo gần khoảng cách giữa hai người, sau đó hôn lên trán cô, "Em đi tắm đi, rồi chúng ta nói chuyện một chút." Anh nghĩ cô vẫn cần thời gian để tiêu hóa chuyện tối qua.
Cô ngây người, ngốc nghếch gật đầu, dường như trừ việc này ra không còn đề nghị nào tốt hơn.
Cố An Mạt theo dòng nước vuốt ve cơ thể mình, trên cổ và ngực toàn là dấu hôn, nơi giữa hai chân dinh dính khiến cô bất chợt nhớ lại vài đoạn ký ức vụn vặt tối qua, anh hôn cô, vuốt ve cô, vào trong cô... Cuối cùng... Hình như anh xuất ở bên ngoài...
A! Không thể nhớ nữa, cô cảm thấy đầu óc còn quay cuồng choáng váng hơn so với hôm qua.
Cố ý tắm rửa lề mề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-khong-quen/2886704/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.