Mấy ngày nay trời cứ mưa liên tục không ngừng nghỉ giống như đang báo hiệu một điều chẳng lành nào đó.
Đêm mưa tối, một chiếc xe màu đen đỗ trước cửa nhà Đan Linh. Người đàn ông bước xuống, tay cầm cây dù, đội mũ Fedora bước đến trước cổng nhà cô nhấn chuông.
Không lâu sau, cánh cổng mở ra. Anthony ngẩng đầu lên, muốn xem vị khách nhấn chuông cửa nhà mình là ai.
Gương mặt người đàn ông hiện rõ trong tầm mắt anh, khiến Anthony bỗng chốc ngây người. Một luồng khí lạnh như xuyên qua người anh, làm sởn cả gai ốc.
Sao ông ta lại đến đây?
"Mời ông vào."
Người đàn ông chậm rãi đi vào trong, thu cây dù lại để ở một góc, nhã nhặn ngồi trên ghế sofa, ngó nghiêng xung quanh tìm kiếm bóng dáng ai đó.
Anthony vội vãi rót trà cho người đàn ông thưởng thức. Tách trà được cầm lên, chuẩn bị kề môi uống thì một cô gái từ trên lầu đi xuống.
Đan Linh muốn biết vị khách đến nhà hôm nay là ai, vừa nghĩ là Hạo Thiên thì bóng dáng của người đàn ông cầm tách trà trên tay phản chiếu rõ trong mắt cô.
Cô cứng đờ người, rất nhanh sau đó nhíu cặp mày thanh tú lại.
"Sao chú lại đến đây?"
Người đàn ông từ từ đặt tách trà lên bàn. Sau đó đứng dậy, cả người thẳng tắp, cúi đầu chào Đan Linh.
"Xin chào, tiểu thư."
Đan Linh khẽ mím môi, bước gần đến người đàn ông, "Không cần làm như vậy. Con không phải tiểu thư."
Người đàn ông chậm rãi ngẩng đầu lên, mỉm cười nhẹ nhàng.
"Cô vẫn luôn mãi là tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690473/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.