Tiếng nhạc du dương vang lên, êm dịu như gió mát, trong trẻo như suối thu, âm thanh mang theo nhiều cảm xúc đẹp đẽ.
Những ngón tay trắng muốt xinh đẹp của Thảo Tâm nhảy nhót trên các phím đàn dương cầm một cách điêu luyện và thuần phục. Đan Linh hướng nhìn lên sân khấu, cô cảm thấy tiếng nhạc của Thảo Tâm chứa đầy những cảm xúc kì lạ khó tả.
Hạo Thiên ngồi ở vị trí đặc biệt trong một căn phòng nằm trên cao, nơi chỉ dành cho những người quyền lực của giới thượng lưu.
Qua tấm kính trong suốt, hắn có thể thấy rất rõ những thứ trên sân khấu nhưng tầm mắt của Hạo Thiên chỉ dừng lại ở khán đài, nơi Đan Linh ngồi.
Hạo Thiên vốn không có hứng thú với âm nhạc nhưng lại xuất hiện ở buổi diễn dương cầm là vì biết Đan Linh sẽ đi xem nghệ sĩ biểu diễn dương cầm ngày hôm nay.
Hạo Thiên luôn cho rằng chị em nhà họ Hoàng là cá mè một lứa nhưng khi nghe tiếng đàn dương cầm của Thảo Tâm, hắn bắt đầu suy nghĩ khác. Thảo Tâm rất tài giỏi, kĩ năng đánh đàn dương cầm của cô rất tốt, đúng là một thiên tài trong giới âm nhạc. Tài năng hơn cả chị gái của mình.
Buổi diễn dương cầm kết thúc, tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên như đang tán dương sự tài ba của Thảo Tâm, cô cúi đầu chào khán giả rồi bước vào sau sân khấu.
Sau đó mọi người cũng đứng dậy ra về.
Bước ra khỏi nhà hát, Uyên Thu nhận một cuộc điện thoại từ gia đình. Nghe điện thoại xong, cô nàng xoay sang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-minh-em/1690449/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.