Chương trước
Chương sau
Nhưng Thời Hàn Sơ không nghe thấy, cũng không quay đầu lại liền rời khỏi.

Lý Mục Dương quay đầu lại nhìn xem bóng lưng của Thời Hàn Sơ rời đi, khắp nơi đều là vui mừng.

A Triển gật đầu cung kính với Thời Hàn Sơ sau đó đi về hướng Lý Mục Dương, đem gậy ba tong đưa cho Lý Mục Dương.

Lý Mục Dương tiếp nhận gậy ba tong, nắm lấy, nắm chặt đứng ở nơi đó, cười khẽ: "Tiểu Mai... Tiểu Sơ lớn rồi, thực hiện được lý tưởng mà cậu ấy từng mơ ước rồi!"

A Triển bất động thanh sắc lui lại, đem thời gian để cho Lý Mục Dương.

Gió biển thổi tới từng trận, có phần lạnh, con mắt của Lý Mục Dương híp lại, khóe môi khẽ mỉm cười: "Anh gặp một cô gái, cô ấy có giọng nói rất giống em, cực kỳ dễ nghe, nhưng cá tính của hai người lại hoàn toàn khác nhau! Anh nhớ được em đã từng nói, nếu có cơ hội em muốn làm một người có cá tính ngược lại so với em, như vậy liền có thể đạt được trái tim của anh rồi..."

Độ cong trên khoé môi Lý Mục Dương càng lớn: "Cho nên, cô ấy là người em đưa đến bên cạnh anh sao!"

Trả lời Lý Mục Dương chỉ có từng trận gió biển.

Vốn dĩ Lý Mục Dương muốn chết sớm đi một chút, chết đi để rời khỏi cái thế giới không chút thú vị này, nhưng hôm nay anh ta lại muốn sống thêm mấy năm.

"Anh mời cô ấy bữa tối, không biết cô ấy có ưa thích những món mà em yêu thích hay không, em thích rượu trái cây không biết cô ấy có thích hay không!" Lý Mục Dương rơi vào hồi ức, đáy mắt lạnh lẽo càng ngày càng có nhiều ấm áp hơn, "Anh nhớ lúc đó em uống rượu trái cây xong, làm đổ bình hoa cổ anh mới mua về, cũng là tại buổi tối hôm đó, em đã trở thành người phụ nữ của anh..."

Mỗi một lần, Lý Mục Dương tới nơi này, đều nói chuyện với Thời Hàn Mai rất nhiều, cứ việc không có người trả lời, một mình anh ta nói say xưa như trước, phảng phất người kia ở ngay trước mắt của anh ta, lắng nghe anh ta nói.

...

Lý Mục Dương mời Phó Kiến Văn cùng Tố Tâm dùng cơm ở một phòng ăn, Tố Tâm thay đổi một thân váy ngắn màu đen, bên ngoài mặc lên một chiếc áo khoác dài cũng màu đen...

Cửa nhà hàng, trông coi còn có mười mấy người bảo tiêu mặc tây trang màu đen, khuôn mặt biểu lộ nghiêm túc, khiến người ta không khỏi cảm thấy ngột ngạt.

A Triển đứng ở cửa ra vào, nhìn thấy Phó Kiến Văn, Tố Tâm đang đi lại đây, anh ta vội cung kính tiến lên nghênh tiếp...

*******

Hôm nay đã trả đủ nha, cảm ơn các nàng đã bỏ phiếu cho shu nha. Mai bão tiếp 10 chơng nhé

10/10
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.