Chương trước
Chương sau
Cô gái nhỏ này vừa rời đi, lại có người đến tìm Tố Tâm chụp ảnh chung, lần này vừa nhìn đã biết đích thực là người hâm mộ Tố Tâm, lại đây chỉ tìm Tố Tâm chụp ảnh chung, chụp ảnh chung cùng Tố Tâm sau đó lại muốn chụp chung cùng Tố Tâm và Đoàn Đoàn! 

Tiếp theo lại thêm mấy người trong nước, nhưng đều không giống cô gái nhỏ kia, kế tất cả đều là người hâm mộ của Tố Tâm, bởi vì chỉ xin chụp ảnh chung cùng Tố Tâm hoặc xin chụp ảnh một nhà ba người bọn họ, nhiều đến nỗi Tố Tâm phải lấy đứa trẻ làm lý do cự tuyệt. 

Ở trong không gian toàn người trong nước, bao quanh tràn ngập tiếng quốc ngữ, tâm tư Tố Tâm cũng được thả lỏng hơn một chút. 

Internet đều đánh giá món bò bít tết của nhà hàng này rất ngon, nhưng món ăn còn ngon hơn đó chính là bánh mì mỡ bò, hơn nữa còn được miễn phí, Tố Tâm nếm thử một miếng, xác thực rất rất ngon, vừa thơm lại xốp mềm, Đoàn Đoàn ăn ngon đến nỗi dơ ngón cái lên thể hiện dấu like, lúc nhân viên phục vụ đến hỏi mùi vị làm sao, Đoàn Đoàn liên tiếp nói hai câu: "Good! good!" 

Gương mặt long lanh của Đoàn Đoàn như phát sáng dưới ánh mặt trời, chiếu sáng tâm tình muộn phiền của Tố Tâm... 

Người phục vụ rất vui vẻ khi nghe được tiếng nói manh nha cộc cộc của Đoàn Đoàn hô "Good, good" cho nên lúc bọn hắn dùng cơm xong đã gói một phần bánh mì mỡ bò lớn đưa cho Đoàn Đoàn. 

Đoàn Đoàn trợn to mắt một bộ không thể tin tưởng, sau đó cậu nhóc liếc nhìn Tố Tâm. 

Thấy Tố Tâm gật đầu, Đoàn Đoàn lúc này mới tiến lên một bước, ôm lấy túi giấy, ngoan ngoãn dùng tiếng Anh manh nha cộc cộc nói với người phục vụ một câu: "Thank you!" 

Người phục vụ ngồi xổm người xuống cười cười với Đoàn Đoàn, theo lễ phép cho nên không có đưa tay đi xoa đầu Đoàn Đoàn, chỉ nói: "Tạm biệt nhé, tiểu thân sĩ!" 

... 

Sau khi lên máy bay tư nhân của Phó Kiến Văn, Bạch Hiểu Niên lại không khỏi cảm khái máy bay tư nhân của Phó Kiến Văn vì nó quá xa hoa. 

Lục Tân Nam đang ngồi ở trên ghế sa lon xem bưu kiện nghiêng đầu nói một câu: "Em thích là vui rồi!" 

Trong lòng Bạch Hiểu Niên lập tức tỉnh táo, chỉ lo mình nói một câu yêu thích Lục Tân Nam liền đưa tới trước mặt cô mất, cho nên cô đàng hoàng trịnh trọng mở miệng nói: "Là của người khác, nhưng em có thể ngồi em liền yêu thích..." 

Lục Tân Nam: "..." 

Sau khi Đoàn Đoàn ngủ Lục Tân Nam cùng Phó Kiến Văn đi vào thư phòng, Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên nhàn nhã vùi ở trong phòng xem chiếu bóng. 

Bạch Hiểu Niên nghĩ đến chuyện Tố Tâm phải rời khỏi chủ nhật hẹn ước, hỏi Tố Tâm một câu: "Bước kế tiếp cậu định làm như thế nào!" 

Cái miệng nhỏ của Tố Tâm đang cắn quả táo, lấy ra một tờ giấy lau miệng, một lát mới nói: "đài truyền hình thành phố A, đại khái đã không còn đất cho mình dung thân nữa rồi." 

Kỳ thực, Tố Tâm đã suy nghĩ về chuyện này rất nhiều. 

Phương Ngôn chính là người từng trải, rõ ràng nhìn ra được Tố Tâm là bị người ở sau lưng chỉnh, người này là ai Tố Tâm cũng không biết, cũng không có ý định tra cứu, nhưng nhất định có quan hệ với Sở Tầm. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.