Chương trước
Chương sau
"Ông chủ, bà chủ, có cần tôi giúp đỡ xách hành lý không!" giọng nói của chú Hồ từ ngoài cửa ngoài truyền tới. 

Tốc độ tim của Tố Tâm đập vô cùng nhanh. 

"Không cần, đợi thêm mấy phút, ta cùng phu nhân lập tức đến ngay!" Phó Kiến Văn nói. 

"Tốt!" 

Nghe được tiếng bước chân rời đi của chú Hồ, Tố Tâm dùng sức đẩy lồng ngực của Phó Kiến Văn ra: "Đừng làm rộn! Đoàn Đoàn cùng chú Hồ còn chờ ở dưới lầu đây!" 

"Bộ dáng này của anh làm sao có thể xuống lầu! Hử!" Phó Kiến Văn càng kéo Tố Tân hướng vào phía mình. 

Tố Tâm đỏ mặt, dáng vẻ hiện tại của Phó Kiến Văn như vậy xác thực không thích hợp xuống lầu... 

"Vậy em đi lấy thêm quần cho anh!" Tố Tâm nói, giọng nói nhu hoà, "Anh chậm một chút chúng ta cùng nhau xuống lầu!" 

Phó Kiến Văn buông Tố Tâm ra, anh dựa vào ghế sô pha nhìn qua Tố Tâm mở va ly hành lý ra một lần nữa, sau đó giúp anh chuẩn bị quần trong, lúc này khóe môi của Phó Kiến Văn rõ ràng không giấu được ý cười. 

"Cốc cốc cốc —— " 

Tiếng gõ cửa lại vang lên, Phó Kiến Văn có chút bất mãn nói: "Lập tức đến ngay..." 

"Tiên sinh, Sở tiểu thư đến, nói là có việc quan trọng cần tìm đến ngài." dì Lý đứng ở ngoài cửa nói, "Tôi mời Sở tiểu thư đi vào, nhưng Sở tiểu thư nói là chờ ở cửa là được, chỉ nói mấy câu." 

Tố Tâm đang thu dọn va ly hành lý ngẩng đầu lên, tầm mắt nhìn về phía Phó Kiến Văn... 

Sở Tầm không tiến vào chính là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng Tố Tâm lại rất bất ngờ về dũng khí Sở Tầm dũng khí, trước đó ở bên trong biệt thự cô ta làm ra loại chuyện kia bị Tố Tâm bắt gặp, vậy mà cô ta còn dám đến. 

Hoặc là thật sự có chuyện hết sức quan trọng, hoặc là Sở Tầm không cảm thấy ngại. 

"Biết rồi..." Phó Kiến Văn đáp một tiếng. 

Tố Tâm không lên tiếng đem đồ vật sắp xếp gọn lại, một lần nữa khoá va ly. 

"Sở Tầm thật đúng là khiến cho em bất ngờ..." Tố Tâm cười có thâm ý khác, "Lại còn dám đến, em đoán hẳn là thật sự có chuyện quan trọng gì muốn tìm anh rồi, anh đi xuống trước đi." 

"Cùng nhau đi xuống!" 

Phó Kiến Văn đi tới nhấc hai cái va ly lên. 

Lúc Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn mang theo hai cái va ly từ trên lầu bước xuống, con Mèo Mập đúng lúc ngồi xổm ở chỗ tựa lưng ghế sô pha, ánh mắt gian xảo nhìn qua hai cái va ly hành lý. 

Tố Tâm mang theo mũ lưỡi trai, đưa tay sờ sờ đầu của Mèo Mập, sau đó ngẩng đầu chào tạm biệt dì Lý. 

Sở Tầm đứng ở ngoài cổng, cũng không hề đi vào. 

Chú Hồ thấy Phó Kiến Văn mang theo hai cái va ly hành lý, bận bịu đi tới giúp đỡ Phó Kiến Văn. 

Sở Tầm đứng ở ngoài cổng siết chặt túi xách trong tay của mình... 

********* 

Thành phần này lại xuất hiện rồi, các nàng có ném đá không.hihi 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.