Chương trước
Chương sau
Một nhà ba người mới vừa đi ra khỏi cửa phòng, liền nghe thấy tiếng la của Phó Thiên Tứ. 

Xoay người, thấy Phó Thiên Tứ mặc một thân lễ phục màu trắng hấp tấp chạy tới chỗ Phó Kiến Văn, hổn hà hổn hển mở miệng nói: "Em có lời muốn nói với anh!" 

"Em mang Đoàn Đoàn lên xe trước!" Tố Tâm giơ tay muốn tiếp nhận Đoàn Đoàn từ trong lồng ngực của Phó Kiến Văn. 

Phó Kiến Văn tránh được cánh tay của Tố Tâm, anh đem Đoàn Đoàn đặt xuống đất, khom lưng nói với Đoàn Đoàn: "Mẹ mang giày cao gót, đường đá đi lại không tiện, con phải dắt mẹ có biết không!" 

Đoàn Đoàn dùng sức gật đầu, vỗ vỗ ngực nhỏ của mình, dùng giọng nói bi bô của mình nói ba chữ: "Nam tử hán!" 

Phó Kiến Văn xoa xoa đầu nhỏ của Đoàn Đoàn, gật đầu: “Ừ! Nam tử hán!" 

Phó Kiến Văn đứng thẳng dậy, cở áo khoác âu phục xuống, đưa áo khoác cho Tố Tâm: "Mặc vào! Chìa khóa xe ở trong túi!" 

Tố Tâm gật đầu. 

Đoàn Đoàn nhận được "Thánh chỉ" của Phó Kiến Văn, nhóc nắm lấy bàn tay của Tố Tâm, cẩn trọng "Đỡ" Tố Tâm đi tới bên cạnh xe. 

Tố Tâm lấy chìa khoá xe ra khỏi túi áo kháoc âu phục của Phó Kiến Văn ra, mở ra cửa xe, cùng Đoàn Đoàn ngồi vào ghế sau, cửa xe cũng không có khép lại. 

... 

Gió đêm man mát, Phó Thiên Tứ mặc lễ phục còn cảm thấy có phần lạnh, càng đừng nói tới Phó Kiến Văn chỉ mặc một thân áo sơmi, một cơn gió thôi qua đều có thể đem Phó Kiến Văn thổi thấu. 

Phó Thiên Tứ thấy Phó Kiến Văn thân hình cường tráng kiên cường, cảm thấy anh không cảm thấy tí nào, lại cảm giác mình lo lắng dư thừa, rất lâu cậu ta mới mở miệng nói: "Hôm nay mẹ em tìm em nói chuyện, kỳ thực bà ấy cố ý bám lấy cha, chính là vì muốn đạt được tập đoàn Khải Đức!" 

Chuyện này trong dự liệu, Phó Kiến Văn cũng không ngoài ý muốn, nhưng Phó Kiến Văn lại rất bất ngờ vì Phó Thiên Tứ lại nói cho mình biết. 

Phó Thiên Tứ nhìn qua lông mày cùng ánh mắt sâu thẳm, màu mắt khó lường của Phó Kiến Văn, đột nhiên trong lòng cậu ta cảm thấy đặc biệt hoang mang, trái tim thì nhảy múa rầm rầm. 

"Em đoán, mẹ em chính là lo lắng, về sau khi bà ấy già rồi, em không thể cho bà ấy được một cuộc sống sung sướng!" bàn tay của Phó Thiên Tứ khẽ nắm chặt lại, "Em nghe nói... Cha em đem toàn bộ tài sản của ông ấy chia làm ba phần, em một phần lớn nhất, sau đó là mẹ em, sau đó là anh!" 

******** 

Chính là Phó Thiên Tứ gọi nè! 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.