Chương trước
Chương sau
Tố lão gia tử gật đầu, xoay người liền đi ra ngoài, Phó Kiến Văn dắt theo tay Tố Tâm đi sau lưng...

Vào lúc này quả thực là ngực của Phó Thanh Tuyền đau dữ dội, ông ta che ngực, thư ký Tống cùng Lư Thanh Mai thấy thế tiến lên một bước.

"Chủ tịch!"

"Thanh Tuyền..."

Phó Thanh Tuyền khoát tay áo một cái: "Tôi không sao, chính là bị tức giận!"

Mục lão gia tử đứng ở nơi đó cũng không biết nên nói cái gì cho phải, cuối cùng là nói một câu: "Là chuyện của Quảng Phác làm cho ông thêm phiền toái rồi!"

Phó Thanh Tuyền lắc đầu với Mục lão gia tử.

Phó Thiên Tứ dùng ánh mắt quét qua Phó Thanh Tuyền, không biết tại sao, trong lòng còn cảm thấy rất thoải mái.

Mục lão gia tử cũng là đưa tay vỗ vỗ bả vai của Phó Thanh Tuyền, một bộ tôi hiểu nỗi khổ tâm trong lòng của ông, mở miệng nói: "Được rồi, xuống lầu thôi, cũng không thể để một mình khách ở dưới lầu được!"

Phó Thanh Tuyền gật đầu.

Vợ của Mục Quảng Phác lôi kéo cánh tay của mẹ cô ta, sau đó nói một câu với Mục lão gia tử rồi đi ra khỏi phòng.

Phó Thiên Tứ đột nhiên nghĩ đến cái gì, bỏ qua sự lôi kéo của Lư Thanh Mai, cậu ta chạy vội ra bên ngoài.

"Thiên Tứ! Con đi làm cái gì!" Lư Thanh Mai gọi một câu.

"Bà già kia còn cầm điện thoại của Tố Tâm!" Phó Thiên Tứ nói xong liền đuổi theo.

Mục Mạn Đồng nhìn theo bóng lưng của Phó Thiên Tứ đi ra ngoài, cánh môi khẽ nhếch, suy đoán phải chăng quan hệ giữa Phó Thiên Tứ cùng Tố Tâm rất tốt.

Phó Thiên Tứ đuổi theo mẹ vợ của Mục Quảng Phác mẹ vợ, đoạt lấy điện thoại của Tố Tâm: "Không phải đồ của bà sao bà dám mang đi! thiếu tiền như vậy sao! Sau này trở thành mấy đời quỷ nghèo!"

Mẹ vợ của Mục Quảng Phác bị tức tới ngã ngửa: "Cậu nói nhăng nói quậy gì đó!"

Phó Thiên Tứ không thèm để ý đến bà ta, xoay người đi vào bên trong.

Tố lão gia tử nói Phó gia toàn mấy thứ khiến người ta tức giận, không muốn tiếp tục ở trang viên của Phó gia nữa, Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn tự mình đưa Tố lão gia tử lên xe, đưa mắt nhìn Tố lão gia tử rời đi, lúc này mới dắt tay đi vào bên trong.

"Nếu em không muốn ở lại chỗ này thì chúng ta có thể đi!" Phó Kiến Văn nắm lấy tay nhỏ của Tố Tâm.

Tố Tâm lắc lắc đầu: "Ở lại một lúc, chí ít cũng nên đợi đến khi lễ đính hôn kết thúc, không phải anh còn muốn tuyên bố chuyện mình sắp nghỉ sao!"

********

Các nàng đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu mhaaaaaa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.