Chương trước
Chương sau
Phó Thiên Tứ giọng điệu phách lối.

"Bác gái này, trước khi mở miệng phải động đầu óc một chút, trong tay tôi chính là video hai mẹ con các người mới vừa nói chuyện, chỉ cần tôi đưa video mày đến chỗ Mục lão gia tử, hai mẹ con các người không biết là sẽ có kết cục gì..."

Muốn tái giá này không có gì đáng trách, muốn leo lên người Phó Kiến Văn cũng là bởi vì Phó Kiến Văn quá mức xuất sắc.

Nhưng muốn quấy lễ đính hôn của con gái Mục lão gia tử, sợ là sẽ không thể nào rồi.

"Xin lỗi, tôi thay mẹ tôi xin lỗi mấy người! Mẹ tôi đều là ăn nói linh tinh! Các người không cần để ở trong lòng, có thể xóa bỏ video hay không!" người phụ nữ trẻ tuổi nói xong sẽ khóc ra tiếng.

"Mẹ cố có việc, bà ta cũng không bị câm, cô muốn nói xin lỗi!" Phó Thiên Tứ há mồm chặn lại lời nói của người phụ nữ trẻ, "Động một chút là khóc sướt mướt, đàn bà như vậy thật là phiền phức! Không nhìn ra chỗ nào đẹp đẽ, ngược lại chỉ nhìn ra một mặt đáng ghét!"

"Cậu!" Người phụ nữ trung niên chỉ vào Phó Thiên Tứ, lời nói khó nghe làm thế nào cũng không thể nói ra khỏi miệng, đến cùng là nhược điểm của mình đang ở trên tay người khác, bọn họ lại là ở Phó gia.

"Đây không phải là không bị câm sao! có thể xin lỗi hay không! Mẹ bà không dạy bà!" Phó Thiên Tứ chỉ vào người nữ trung niên làm khó dễ.

"Bồi thường, các người muốn cái gì! Đòi tiền... Hay là muốn đem con gái bà kín đáo đưa cho tôi!" khóe môi Phó Kiến Văn nở nụ cười lương bạc.

"Đương nhiên là bồi thường tiền!"

"50 triệu, theo như giá cả trên chợ đen, đủ để mua một trăm cái mạng của hai người rồi..." Phó Kiến Văn ung dung thong thả nói.

"Phó tổng!" người phụ nữ trẻ tuổi sợ đến gọi thành tiếng, "Mẹ tôi không phải ý đó! Xin lỗi vì đã mang lại phiền toái cho mọi người! Tôi cùng mẹ tôi đều không có yêu cầu gì, Mục Quảng Phác bị huỷ đi vật kia là do động đến vợ của ngài, cho nên mới phải bị báo ứng! Nhưng cùng tôi còn mẹ tôi không quan hệ!"

Thấy con gái kinh hãi đến mức biến sắc, người phụ nữ trung niên kia cũng không dám mở miệng.

"Video!" Người phụ nữ trung niên kéo ống tay áo của con gái mình.

Tố Tâm suy nghĩ một chút, cúi đầu đem video gửi cho Phó Thiên Tứ.

Điên thoại của Phó Thiên Tứ bị Lư Thanh Mai thu rồi nên không có ở trên tay cậu ta, căn bản không xem được video Tố Tâm gửi đến, Phó Thiên Tứ nghe Tố Tâm nóiy: "Có muốn cho Mục lão gia tử xem hay không, cậu làm chủ đi!"

Một khi Phó Thiên Tứ thật sự đính hôn cùng với thiên kim Mục gia, thì mọi chuyện ở Mục gia đều có quan hệ với Phó Thiên Tứ rồi.

Tố Tâm vừa dứt lời, người phụ nữ trung niên tay mắt lanh lẹ vọt tới trước mặt Tố Tâm...

Con mắt của Phó Kiến Văn híp lại, kéo cánh tay của Tố Tâm, đem người hướng trong ngực mình kéo.

********

Đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.