Chương trước
Chương sau
Phó Thiên Tứ nghe được câu này một chút liền nổ tung, tiện tay cầm qua một cái bình hoa liền muốn xông vào trong.

Tố Tâm vội vàng kéo cánh tay của Phó Thiên Tứ.

Trong phòng, hai mẹ con kia cũng bị Phó Thiên Tứ làm cho sợ hết hồn, nhanh chóng lùi về phía sau mấy bước, người phụ nữ trung niên trắng bệch cả mặt: "Cậu... Cậu muốn làm gì!"

"Không phải bà muốn đem chuyện này làm lớn sao! Tôi giúp bà làm lớn!" Phó Thiên Tứ lại giơ bình hoa muốn xông vào trong, "Thấy máu rồi, bà nói chuyện này có lớn hay không! Xảy ra án mạng bà nói chuyện này có lớn hay không!"

Thấy Phó Thiên Tứ muốn đem bình hoa đập tới, đôi mẹ con kia bị dọa đến rít gào.

Phó Thiên Tứ thiếu một chút nữa đã vung mạnhbình hoa xuống, rất may được một bàn tay lớn nắm lấy.

Tố Tâm cùng Phó Thiên Tứ được một màn tối bao phủ bên trong đó.

Phó Thiên Tứ cùng Tố Tâm quay đầu lại, chỉ thấy Phó Kiến Văn vóc người cao lớn thon dài đang đứng sau lưng bọn họ, mặt mày có chút tức giận, mơ hồ mang theo không thích, bàn tay lớn đem bình hoa trong tay Phó Thiên Tứ dời đi, tiện tay đặt ở một bên, trong lúc vung tay nhấc chân cảm giác uy thế cực kì.

"Xảy ra chuyện gì!" Phó Kiến Văn ung dung thong thả hỏi Phó Thiên Tứ một câu.

Phó Thiên Tứ chau mày: "Hai người phụ nữ bên trong phòng này nói muốn gây chuyện, vậy em liền giúp bọn họ đem chuyện này làm lớn!"

Trong phòng nghỉ ngơi, người phụ nữ trẻ tuổi nhìn thấy gương mặt lạnh lẽo cứng rắn nhưng lại đẹp như điêu khắc của Phó Kiến Văn ngước mắt nhìn về hướng của bọn họ, cô ta nghĩ tới chồng của mình bị Phó Kiến Văn xuống tay nặng như vậy, bản thân cô ta cũng sinh ra sợ sệt, hai con mắt rưng rưng mang theo vài phần điềm đạm đáng yêu.

"Phó Kiến Văn! Cậu đã phế bỏ đi vật kia của con rể tôi! Phá huỷ đi nửa đời sau của con gái tôi! Hôm nay cậu không nói một lời công bằng, thì chuyện này chúng tôi không để yên đâu!"

Người phụ nữ trung niên duỗi dài cánh tay chỉ vào Phó Kiến Văn, một bộ bà ta là người có lý.

"Tôi giết bà..."

Phó Thiên Tứ lại muốn xông lên đánh người, lần này bị Phó Kiến Văn túm ở đằng sau cổ áo, thuận tay cầm kéo trở về.

"Chuyện này, Mục lão gia tử không cho tôi một câu trả lời, tôi cũng không để yên..." Tố Tâm nhếch môi cười mỉm, "Mẹ vợ của con trai mình lại giám xúi giục con dâu của ông ta đi câu dẫn người đàn ông khác, tôi đem đoạn video này đưa cho Mục lão gia tử liếc mắt nhìn, để Mục lão gia tử giúp tôi nói mấy lời công bằng."

********

Các nàng nghĩ anh Phó sẽ ra tay hay chị tâm nào Dù sao thì cũng đáng đời hai mẹ con nhà kia!

Các nàng thấy truyện hay thì hãy like và bỏ phiếu cho shu nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.