Chương trước
Chương sau
Tố Tâm gõ cửa phòng nghỉ ngơi, trợ lý Lưu giúp cô nắm chặt chốt cửa vặn ra, dựa vào ánh sáng bên trong phòng nghỉ, Tố Tâm thấy Tố lão gia tử ngồi dựa vào ghế sa lon, mang theo kính lão, một khuỷu tay chống ở tay vịn ghế sô pha, ánh mắt đang tìm tòi nghiên cứu hay là xem xét thứ gì đó ở trong điện thoại.

Tố lão gia tử mặc âu phục giày da, mái tóc màu bạc được ánh đèn nhiễm lên một màu ấm lạnh đan xen, ngũ quan kiên cường, lộ ra vẻ già dặn cứng cáp.

Nghe được tiếng mở cửa, Tố lão gia tử còn tưởng rằng là trợ lý Lưu đã trở về rồi, cũng không quay đầu lại, một tay vịn lấy kính lão, híp mắt nhìn vào bức ảnh bên trong màn hình điện thoại di động: "Tiểu Lưu, cậu tới xem một chút, trong hình này chính là Tố Tố sao! Sao tôi lại không thấy rõ chứ! màn hình này có phải là hỏng rồi hay không!"

Trợ lý Lưu liếc nhìn Tố Tâm đứng ở sau lưng không có đi vào trong, trong thanh âm đều là mừng rỡ: "Lão gia tử, người nhìn xem là ai tới đây!"

Tố lão gia tử nghiêng đầu lại, thấy là Tố Tâm, ông lấy kính lão xuống, thấy Tố Tâm đứng bất động ở vào cửa vào, ông vừa gập kính lão lại sau đó lại nhìn Tố Tâm.

Trợ lý Lưu mắt tinh tâm sáng, cười nói muốn đi pha cho Tố lão gia tử một chén trà hoa cúc, sau đó rời đi, để lại hai ông cháu mắt lớn trừng mắt nhỏ.

Cảm thấy cứ đứng mãi ở cửa vào cũng không tốt, Tố Tâm nhấc chân đi vào, nhẹ nhàng đem cửa khép hờ lại, kêu một tiếng: "Gia gia..."

Tố lão gia tử gặp lại Tố Tâm, có cảm giác hoảng hốt.

Chính như trợ lý Lưu nói, Tố lão gia tử đích thật là già đi nhiều rồi, thật sự là không giống như trước nữa, bây giờ Tố lão gia tử thật sự đã hiển hiện tư thái lụ khụ của người già.

Viền mắt Tố Tâm cay cay, nội tâm cảm xúc ngổn ngang.

Tầm mắt Tố Tâm quét đến điện thoại di động hiện đại trên tay vịn ghế sô pha, vì giảm bớt bầu không khí lúng túng, Tố Tâm đi tới bên cạnh Tố lão gia tử, cười nói: "Để con xem một chút!"

"Được!"

Tố Tâm khom lưng cầm qua chiếc điện thoại thông minh mới tin của Tố lão gia tử, liếc nhìn, cô lại nâng điện thoại di động tiến đến trước mặt Tố lão gia tử, thấp giọng nói: "Gia gia... Ông đem độ sáng của màn hình chỉnh xuống thấp nhất rồi, cho nên xem mới không được rõ ràng!"

Tố Tâm nhớ rõ, từ lúc điện thoại thông minh được lưu hành phổ biến, Tố lão gia tử vẫn luôn một mực dùng một cái điện thoại Nokia ấn phím.

*********

Shu hơi bận tí việc nên chương này hơi ngắn xíu nha! Chúc các nàng ngủ ngon mơ đẹp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.