Chương trước
Chương sau
Phó Thiên Tứ nuốt nước miếng một cái, đột nhiên cảm thấy tự nhiên Thượng Đế lại sinh cho cậu ta một vấn đề vướng víu, cậu ta không được tự nhiên muốn ngồi dậy, rồi lại sợ mình như thế lại biểu lộ quá lộ liễu sự khiếp sợ, thân thể cẫn cứ cứng ngắc không nhúc nhích.

"Sau đó tôi cũng có nghi hoặc, nghi hoặc vì sao cậu nguyện ý đính hôn cùng tôi, thì tại sao một cú điện thoại cũng không gọi cho tôi! Sau đó tôi liền xem video của cậu ở trên chương trình âm nhạc, nghĩ đến là cậu bận bịu, không có thời gian gọi điện thoại cho tôi mà thôi!"

Lúc đó, Mục Mạn Đồng nhìn thấy giám khảo đọc tên Phó Thiên Tứ ở trong video, trái tim quả thực muốn nhảy ra khỏi miệng!

Thiếu niên giống như nhân vật Manga bước ra, xinh đẹp lại có tài như vậy, tiếng ca lại động lòng người như thế, Mục Mạn Đồng nhìn xem đến nỗi linh hồn còn run rẩy.

Mục Mạn Đồng có thể nói, cô ta chính là fan hâm mộ trung thành nhất của Phó Thiên Tứ tối.

"Tôi hi vọng cậu có thể cho tôi cơ hội này! Để cho tôi thử xem! Nếu như cậu một mực vẫn không có cách nào thích tôi, cái kia... Cái kia... Chúng ta có thể giải trừ hôn ước, như vậy cậu xem có thể không!"

Nghe được giọng nói run rẩy của Mục Mạn Đồng, Phó Thiên Tứ càng thêm luống cuống tay chân.

Rốt cục Phó Thiên Tứ vẫn là từ trên giường ngồi dậy, lúng túng gãi đầu một cái, lại giương mắt liền thấy con ngươi to tròn của Mục Mạn Đồng đã ngập nước nhìn qua cậu ta với ánh mắt chờ mong.

Phó Thiên Tứ ngẩn ra, lỗ tai đỏ lên.

"Chúng ta lấy một năm kỳ hạn có được hay không! Một năm sau... Nếu như cậu vẫn là không yêu thích tôi! Chúng ta liền giải trừ hôn ước!"

Phó Thiên Tứ chau mày, lại nắm tóc.

"Vậy thì mười tháng!" Mục Mạn Đồng cắn răng một cái, "Không! Không! Nửa năm! Nửa năm sau... Nếu như cậu vẫn nói với tôi, toii không phải là cô gái mà cậu yêu thích, hoặc là trong nửa năm này cậu gặp được cô gái cậu yêu thích, tôi nhất định sẽ chủ động giải trừ hôn ước, không khiến cậu có thêm một chút phiền phức nào! Tôi nói được là làm được! Tôi hi vọng cậu có thể tin tưởng tôi!"

Nửa ngày Phó Thiên Tứ không có hé răng, nín nhịn nửa ngày mới nói một câu: "Cô làm sao lại phiền!"

Mục Mạn Đồng nghe không hiểu ý tứ của Phó Thiên Tứ, trong đôi mắt đột nhiên liền ngập nước, tư thế rất muốn rơi nước mắt!

"Nửa năm! Nếu như tôi vẫn là không thích cô, cô sẽ tự mình chủ động giải trừ hôn ước, đây là cô nói! Dù sao đính hôn không phải kết hôn! Nếu như cô không phải đổ thừa tôi... tôi cũng không sợ! Gặp phải cô gái mình yêu thích tôi liền trực tiếp lôi kéo cô ấy đi lĩnh chứng nhận, đem cô ấy biến thành vợ chính thức của tôi! tôi xem cô làm sao bây giờ!"

Đầu óc của Phó Thiên Tứ loạn tung lên, huyên thuyên cũng không biết mình nói cái gì.

********

Khi chưa đọc đến đoạn Mục Mạn Đồng là người xấu hay tốt, các nàng nghĩ cô ấy là người tốt hay xấu nào

Hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shuuu nhaaa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.