Chương trước
Chương sau
Mục Mạn Đồng cười với Lư Thanh Mai, gương mặt trắng nõn, má lúm đồng tiền lún rất sâu, cười lên đặc biệt ngọt ngào, khiến người ta nhìn thấy trong lòng liền thoải mái.

Mục Mạn Đồng không phải kẻ ngu, hôm nay khi mới đến trang viên của Phó gia đã ngửi được mùi vị không giống bình thường...

Trước tiên không nói đến Phó Thiên Tứ từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện mà bên ngoài cửa phòng củ Phó Thiên Tứ còn có hai người bảo tiêu.

Mục Mạn Đồng hướng về phía người hầu hỏi thăm Phó Thiên Tứ ở nơi nào, đám người hầu cũng đều ấp úng nói là ở bên trong phòng, còn lại không nói thêm gì!

Lần trước Mục Mạn Đồng cùng Phó Thiên Tứ gặp mặt, hai người vẫn tính trò chuyện vui vet, chỉ là Phó Thiên Tứ sớm nói rõ là không muốn đính hôn cùng Mục Mạn Đồng, không phải là bởi vì đôi chân của Mục Mạn Đồng không tiện!

Phó Thiên Tứ nói... Chính là hai người bọn họ vốn không có tình cảm với nhau, bây giờ cũng không phải là thời phong kiến, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.

Phó Thiên Tứ nói rất đơn giản, nói cậu ta còn trẻ, đến bây giờ còn chưa bao giờ gặp được người con gái khiến cậu ta động tâm, nói cậu ta không muốn có một ngày gặp được, thì lại đã đính hôn cùng Mục Mạn Đồng!

Phó Thiên Tứ cũng nói, cậu ta biết Phó Thanh Tuyền là có chủ ý gì, cậu ta nói cậu ta không muốn vì một cái tập đoàn Khải Đức mà phá huỷ hạnh phúc cả đời mình.

Phó Thiên Tứ còn nói, Mục Mạn Đồng lớn tuổi hơn với cậu ta, coi như bọn họ hiện miễn cưỡng đính hôn, nếu có một ngày Phó Thiên Tứ gặp được cô gái mình thích, cậu ta nhất định sẽ huỷ bỏ hôn ước cùng Mục Mạn Đồng, bởi vì cậu ta sẽ không để cô gái mà mình yêu phải chịu một chút oan ức nào!

Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy nếu như hai bọn họ mà đính hôn, thì như vậy sẽ không công bằng với Mục Mạn Đồng, cho nên cậu ta không muốn đính hôn.

Một Phó Thiên Tứ thẳng thắn như vậy, khiến cho Mục Mạn Đồng cảm thấy ở chung đặc biệt thoải mái.

Những năm này, Mục Mạn Đồng không hay tiếp xúc với người bên ngoài, lại càng không hay tiếp xúc với đàn ông, bởi vì cô cảm thấy mình phải ngồi ở trên xe lăn cho nên tự ti.

Phó Thiên Tứ là một trong số ít những người đàn ông mà Mục Mạn Đồng gặp!

Nhưng Phó Thiên Tứ lại giống như một chàng trai từ trong truyện tranh Manga đi ra, khí chất sạch sẽ, con người thẳng thắn, khiến trong lòng Mục Mạn Đồng sinh ngóng trông.

Mục Mạn Đồng không biết như vậy có phải yêu hay không...

Nhưng, khi Mục Mạn Đồng nghe cha của cô ta nói nói, Phó Thiên Tứ bên này đã đồng ý đính hôn cùng cô ta, cô ta vẫn là nhảy nhót!

Mục Mạn Đồng vẫn nhớ câu nói kia của Phó Thiên Tứ, Phó Thiên Tứ nói cậu ta sẽ không để cô gái mình yêu phải chịu một chút oan ức nào!

*********

Phải công nhận là con gái ai cũng thích nghe câu đó, các nàng có thích nghe người đàn ông của mình nói: “ sẽ không để cô gái mình yêu phải chịu một chút oan ức nào” không nào? Shu cũng thích nghe nè

Mọi người đừng quên like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.