Chương trước
Chương sau
"Từ lúc mẹ đưa con đi gặp cha thì mẹ đã không còn là mẹ nữa rồi!" Phó Thiên Tứ nhìn qua Lư Thanh Mai, cặp mắt đỏ ửng không hề chớp, "trước đây mẹ không phải như vậy, không phải là người dùng mọi thủ đoạn để chiếm được của cải vật chất như vậy!"

"Hoặc có thể nói, trước đây mẹ che giấu quá tốt, con còn nhỏ tuổi không có cách nào phát hiện ra."

Giọng nói của Phó Thiên Tứ có chút nghẹn ngào, cậu ta bình tĩnh lại tâm tình một chút, hỏi Lư Thanh Mai: "rốt cuộc là trái tim của mẹ từ lúc mang theo con tới tìm cha sau đó mới thay đổi! Hay là kỳ thực... từ trước tới nay mẹ luôn có dự định để cho con chiếm được tập đoàn Khải Đức!"

Viền mắt của Phó Thiên Tứ đỏ lợi hại...

Không thấy Lư Thanh Mai trả lời, cổ họng Phó Thiên Tứ lăn lộn, khó mà kiềm chế được bi thương.

"Khi đó mẹ chưa kết hôn đã sinh ra con, lại không chấp nhận sự theo đuổi của người khác, kỳ thực chính là vì muốn con chiếm được tập đoàn Khải Đức, chứ không phải sợ con phải chịu oan ức, chịu sự đánh đập của cha dượng có đúng không!" giọng của Phó Thiên Tứ rất nhẹ, nhẹ đến nỗi khiến người ta cảm thấy quỷ dị.

Lư Thanh Mai là người phụ nữ vô cùng xinh đẹp, khi còn trẻ dù cho bà ta có mang theo một đứa bé, người theo đuổi Lư Thanh Mai vẫn không thiếu.

Phó Thiên Tứ đã từng vô cùng ngoan ngoãn, cậu ta một mực hi vọng mẹ mình có thể có một người khác giới để bầu bạn, cho nên từ nhỏ, Phó Thiên Tứ luôn đặc biệt thân mật đối với những người đàn ông bên cạnh Lư Thanh Mai, không giống như những đứa trẻ khác, nếu như bên người mẹ có người đàn ông khác xuất hiện sẽ che chở giống như chó con nhe răng nhếch miệng.

Thậm chí, Phó Thiên Tứ còn có thể hết sức lấy lòng người đàn ông bên cạnh Lư Thanh Mai, hi vọng bọn họ không nên vì "Con ghẻ kí sinh" chính là cậu ta mà ảnh hưởng tới tình cảm với Lư Thanh Mai!

Nhưng Phó Thiên Tứ cũng sợ sau khi Lư Thanh Mai kết hôn cùng người đàn ông khác, đến cuối cùng lại không cần cậu ta nữa.

Nếu như vừa bắt đầu Lư Thanh Mai sinh cậu ta ra, nuôi cậu ta lớn chỉ vì mục đích chiếm được tập đoàn Khải Đức, vậy sự cẩn thận, sự cố gắng từng ly từng tí của Phó Thiên Tứ há chẳng phải là trò cười sao!

Trái tim Phó Thiên Tứ như bị sự chua sót tập kích, cậu ta khó chịu muốn che ngực.

"Đáng lẽ ngay từ đầu mẹ không nên gạt con!" Phó Thiên Tứ nghẹn ngào nói, viền mắt sưng lên đau nhức, nước mắt đảo quanh tròng mắt.

Bàn tay đang chống ở đệm của Lư Thanh Mai nắm chặt, gắt gao nắm chặt ga giường, nhìn xem Phó Thiên Tứ, mắt của bà ta cũng đỏ lên, mở miệng: "Thiên Tứ, mẹ là mẹ của con, mẹ yêu con hơn tất cả! Cho nên mẹ mới hy vọng con có thể đem tập đoàn Khải Đức mà nắm ở trong tay của chúng ta!"

******

Thực sự là Phó Thiên Tứ rất hiểu chuyện, có trách thì trách Lư Thanh Mai quá tham lam thôi

Mọi người hãy like, cmt và bỏ phiếu cho shu nha
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.