Chương trước
Chương sau
Phó Kiến Văn hai tay bỏ túi, nhìn xem Đoàn Đoàn như là một con chó nhỏ víu vào cửa xe nhìn theo bóng lưng của Tố Tâm với ánh mắt tha thiết mong chờ, Phó Kiến Văn phát ra hai tiếng chà chà, rồi nói một câu: "Con càng ngày càng biết nũng nịu!"

Thẳng đến khi bóng lưng của Tố Tâm biến mất ở trong tầm mắt, Đoàn Đoàn lúc này mới ngửa đầu nhìn về phía ba ba của mình, nghiêm trang gật gật đầu: "Vâng!"

Phó Kiến Văn: "..."

Thấy Đoàn Đoàn đã ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sau, cũng đã cài chắc đai an toàn, lại ngoan ngoãn ngửa đầu nhìn về phía Phó Kiến Văn: "Ba ba!"

Đây là giục Phó Kiến Văn đi rồi!

Phó Kiến Văn nhìn xem Đoàn Đoàn, nội tâm nói không được là cảm giác gì, luôn cảm thấy Tố Tâm đi rồi Đoàn Đoàn lại trở về dáng vẻ cũ, lại cảm thấy Tố Tâm có thể yêu thích Đoàn Đoàn như vậy, chính là phúc khí của Đoàn Đoàn.

"Đem cửa kính xe kéo lên!"

Phó Kiến Văn nói với Đoàn Đoàn một câu, liền vòng qua đầu xe, kéo cửa xe chỗ điều khiển ngồi xuống.

Đoàn Đoàn nghe lời kéo cửa kính xe lên.

...

Bạn bè chân chính của Tống Hiểu không nhiều, chỉ có Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm.

Những năm này, trong công việc Tống Hiểu cũng có bạn bè, nhưng tuyệt đối không có ai thật tâm được như Bạch Hiểu Niên cùng Tố Tâm.

Đừng nói là giới giải trí, ngay cả một nơi làm việc bình thường, chân trước mình giao trái tim cho người khác, chân sau người khác liền đem trái tim của mình đi bán, chuyện này Tống Hiểu không phải là không có trải qua, nhìn đến cũng nhiều.

Kinh nghiệm nhiều năm đã cho Tống Hiểu nhiều hiểu biết hơn, dù có giao du với người khác, người ngoài nhìn vào thấy bạn với người ta giống như bạn tốt là được rồi.

Còn bạn bè chân chính để cho Tống Hiểu nghĩ gì nói đó, vẫn chỉ có Tố Tâm cùng Bạch Hiểu Niên.

Đây cũng chính là tại sao, hôm nay Tống Hiểu cùng nhau xuất hiện với Sầm Mặc, còn muốn Tố Tâm đem cả Phó Kiến Văn đến...

Tố Tâm đi tới cửa phòng riêng nhưng còn chưa tiến vào, xuyên thấu qua cửa kính pha lê chưa kéo kín rèm, liền thấy Sầm Mặc đúng lúc đang vòng quanh eo của Tống Hiểu, ở bên tai Tống Hiểu nói cái gì đó, Tống Hiểu mặt đỏ nghiêng đầu sang chỗ khác trừng Sầm Mặc.

Trước đó ở Tố gia Tố Tâm đã gặp qua Sầm Mặc, Sầm Mặc là loại người cao cao tại thượng, giọng điệu tuỳ ý uy hiếp khiến cho Tố Tâm không thích.

Nhưng Tố Tâm không thích lại là chuyện của Tố Tâm, rốt cuộc vẫn là nửa kia của Tống Hiểu, xem Tống Hiểu biểu lộ ra trạng thái này, sợ chính là thật tâm, Tố Tâm cũng không phải là người luôn níu lấy chuyện trước không tha, chỉ cần Tống Hiểu có thể hạnh phúc, thì chuyện liên quan đến Sầm Mặc lúc trước, cô sẽ không nhắc ở trước mặt Tống Hiểu nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.