Chương trước
Chương sau
Phó Kiến Văn xuyên qua kính chiếu hậu liếc nhìn, giữa lông mày cũng bị nhiễm lên tầng ấm áp.

Buổi chiều, trung tâm mua sắm đặc biệt nhiều người, đặc biệt là là chỗ này, rất nhiều người đều nguyện ý đi xa để đến đây mua sắm.

Lúc xuống xe, Phó Kiến Văn lấy mũ lưỡi trai đội ở trên đầu Tố Tâm...

Tố Tâm ngoài ý muốn nhìn về phía Phó Kiến Văn, giật mình trong chốc lát liền hiểu được ý của anh!

Hiện tại chương trình chủ nhật ước hẹn vô cùng hot, Tố Tâm nhất định sẽ được nhận ra, mang một cái mũ để phòng ngừa cũng tốt hơn.

Bây giờ không phải là một mình Tố Tâm ra ngoài, mà còn mang theo Đoàn Đoàn, sợ là bị người khác phát hiện sẽ vây quanh... sẽ ảnh hưởng đến Đoàn Đoàn.

Tố Tâm đem tóc đuôi ngựa luồn ra phía sau khe hở của mũ, kéo qua, thu dọn thỏa đáng, xuống xe.

...

Cửa siêu thị, Phó Kiến Văn lấy xe đẩy trở về, Tố Tâm nâng Đoàn Đoàn lên, đem nhóc bỏ vào xe đẩy.

Hai cái tay nhỏ của nhóc nắm vào tay vịn của xe đẩy, ngửa đầu nhìn ba ba cao lớn đang đẩy xe, lại nghiêng đầu xem mẹ đang đi bên cạnh ba ba, trong lòng tràn đầy hạnh phúc!

Trong lòng Đoàn Đoàn thầm suy nghĩ, sau khi trở về, nhóc nhất định sẽ vẽ thêm ba ba vào bức tranh kia!

Phó Kiến Văn đẩy xe đẩy, sóng vai đi cùng Tố Tâm, thảo luận xem chiều tối hôm nay muốn ăn cái gì, cần mua sắm thứ gì...

Đoàn Đoàn ngồi ở bên trong xe đẩy, đung đưa bàn chân của mình.

Đại khái là bởi vì có Tố Tâm ở bên cạnh, cho nên lá gan của Đoàn Đoàn đặc biệt lớn, trước đó ba ba không cho phép ăn đồ ăn vặt, nhưng hôm nay có mẹ đi cùng, nhóc dũng cảm duỗi ngón tay mập mạp của mình ra chỉ chỉ, sau đó êm dịu ấm áp mà nói: "Mẹ, muốn ăn!"

Sau đó mẹ liền sẽ nghiêm túc chọn một phen, rồi đem đồ bỏ vào bên trong xe đẩy.

Cho dù ba ba có nói: "Đoàn Đoàn, cái này con không thể uống, con quá béo rồi!"

Mẹ cũng sẽ nói: "Nơi nào béo đâu! Đoàn Đoàn của chúng ta rất đáng yêu mà!"

Đoàn Đoàn rất vui vẻ, mẹ không chỉ mua cho nhóc đồ ăn ngon, khen nhóc đáng yêu, còn ôn nhu nói lời nhỏ nhẹ thương lượng với nhóc, sau khi trở về mỗi ngày đều có thể ăn, không giống như ba ba chỉ biết hung hãn.

Một nhà ba người Phó Kiến Văn đúng thật là có giá trị nhan sắc, chính vì thế mà có rất nhiều người chú ý tới.

Đứa trẻ chính là một tiểu soái ca, trắng trẻo mập mạp đáng yêu vô cùng...

Ba ba thì cao lớn, ngũ quan thâm thúy, đẹp như điêu khắc, mị lực mười phần.

Mẹ tuy rằng mang theo mũ, nhưng thân hình cao ráo yểu điệu, mơ hồ có thể thấy được gương mặt tinh xảo bên dưới mũ.

Trước đó Đoàn Đoàn xem ti vi, từng thấy người khác ăn mì, lớn như vậy... Đoàn Đoàn chưa từng được ăn, bởi vì ba ba nói, bên trong mì có quá nhiều chất phụ gia, không thể ăn.

Hôm nay Đoàn Đoàn đánh bạo kéo góc áo của Tố Tâm, muốn ăn mì lời nói còn chưa ra khỏi miệng, liền nghe thấy một giọng nói trong trẻo của trẻ con gọi một câu: "Đoàn Đoàn! Phó Đoàn Đoàn!"

Tay nhỏ của Đoàn Đoàn kéo chặt ống tay áo của Tố Tâm, không có buông tay, quay đầu...

Chỉ thấy một đứa bé xinh đẹp đang chống tay ở phần hông, mặc một chiếc áo phông màu trắng, quần jean ngắn màu xanh, chính lúc đang hướng về phía Đoàn Đoàn dùng sức vẫy tay.

Đứa trẻ vẫy tay với Đoàn Đoàn ở trên cằm còn dán một cái băng gạc, vừa nhìn liền biết là bị thương.

"Quen sao!" Phó Kiến Văn cúi đầu nhìn Đoàn Đoàn đang ngoan ngoãn ngồi ở trong xe mua sắm, hỏi.

Đoàn Đoàn gật gật đầu, rồi nói hai chữ: "Nhà trẻ..."

Tố Tâm đã hiểu, chính là bạn của Đoàn Đoàn ở nhà trẻ.

Đứa bé từ trên người một cô gái xinh đẹp bò xuống, lôi kéo ngón tay của cô gái, kéo cô gái hướng về phía một nhà ba người của Đoàn Đoàn chạy tới...

*Sắp có biến, có ai hóng không nào. Hãy like và bỏ phiếu cho sữa nhé *
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.