Chương trước
Chương sau
Ý cười ở đáy mắt và khoé miệng của Tố Tâm cùng nhau biến mất...

Cô cho rằng, Hạ Hàm Yên chính là yêu tha thiết Hứa Khai, cho nên cô mới không nói ra sự thật cho ai biết!

Nếu như, ở thời điểm sau khi Hứa Khai mất tích, Hạ Hàm Yên lại sống phóng túng như vậy mà cô lại che giấu chân tướng, tùy ý để bọn họ kết hôn, như vậy, đối với Hứa Khai... Có công bằng hay không!

Hiện tại chân tướng Hạ Hàm Yên không có đi Iraq bị tuôn ra, không biết... Trong lòng Hứa Khai có mùi vị gì.

Tố Tâm siết chặt điện thoại, không hé răng, rất lâu lại đem điện thoại di động trả lại cho Bạch Hiểu Niên.

"Cậu không cần hổ thẹn!" Bạch Hiểu Niên mở miệng.

Bạch Hiểu Niên là người hiểu rõ Tố Tâm nhất, cho nên, nhìn biểu hiện của Tố Tâm liền biết trong lòng Tố Tâm có chỗ xấu hổ.

"Cùng Hạ Hàm Yên kết hôn, chính là sự lựa chọn của Hứa Khai! Kỳ thực chuyện này nói như thế nào đây... Nếu như lúc trước cậu đứng ra nói Hạ Hàm Yên không có đi Iraq mà là cậu đi, sau đó cậi lại kết hôn cùng Phó Kiến Văn, người khác nhất định sẽ nói là cậu cố ý gây sự, nói cho Hứa Khai biết cậu đi Iraq tìm anh ấy rồi lại cùng người đàn ông khác kết hôn, rất tàn nhẫn!"

Bạch Hiểu Niên kéo Tố Tâm, khó được khi đứng đắn nói: "Trên thế giới này, vốn là không có cái gì hoàn hảo, làm việc... thật với lòng của mình là tốt rồi!"

Chuyện này, Tố Tâm không cần nói, cũng không cần lo!

Hứa Khai đã không còn là một đứa trẻ, người đàn ông trưởng thành sẽ gánh vác được hậu quả những thứ mình đã lựa chọn.

Đứng ở góc độ người ngoài cuộc mà nói, nếu Tố Tâm không muốn cùng Hứa Khai có tương lai, thì Tố Tâm lựa chọn giữ yên lặng là đúng...

Nhưng, đứng ở góc độ bạn bè mà nói, Bạch Hiểu Niên không muốn để cho công sức của Tố Tâm cứ như vậy mà uổng phí.

Cho nên Tố Tâm không thể nói, thì Bạch Hiểu Niên cô sẽ nói!

Chuyện Bạch Hiểu Niên đi tìm Hứa Khai, Bạch Hiểu Niên cũng không hề nói cho Tố Tâm biết, có một số việc, không nói sẽ tốt hơn.

Tố Tâm hỏi vài câu về cha của Bạch Hiểu Niên, biết được cha của Bạch Hiểu Niên rất lạc quan Tố Tâm cũng yên lòng.

Bởi vì đã hứa với Đoàn Đoàn buổi trưa sẽ dẫn Đoàn Đoàn đi siêu thị, hơn nữa Tố Tâm còn muốn trở về phòng của cô thu thập một ít đồ, cho nên không thể ở đài truyền hình lâu.

...

Tố Tâm mới vừa đi tới cửa trung cư nơi mình ở, liền thấy Liễu Minh Thần đang dựa xe hút thuốc lá...

Không giống như lần trước nhìn thấy, trên người Liễu Minh Thần lúc này tràn đầy chán nản cùng uể oải!

Liễu Minh Thần mặc quần tây sơ vin với áo sơmi, không có đeo thắt lưng, cổ áo sơ mi có có phần sụp, mấy viên cúc áo mở rộng ra, hầu kết vì hút thuốc mà có phần động đậy.

Không biết đã mấy ngày Liễu Minh Thần không có cạo râu, râu ria xồm xàm, mái tóc cũng có chút ngổn ngang.

Nhớ tới lần trước mẹ của Liễu Minh Thần tìm mình nói chuyện, Tố Tâm nhẹ nhàng nắm chặt túi xách.

Nếu như Liễu Minh Thần chính là ở nơi này chờ cô, nếu như Liễu Minh Thần có cùng suy nghĩ với Mẹ của anh ta, Tố Tâm sẽ trực tiếp nói cho Liễu Minh Thần rằng cô đã kết hôn rồi.

Chuẩn bị tốt tâm lý, Tố Tâm bỏ tay ra khỏi quai túi xách, hai tay bỏ túi, hướng về phía Liễu Minh Thần đi đến.

Liễu Minh Thần không biết đang suy nghĩ gì, ngay cả Tố Tâm đứng ở trước mặt đều không có phát hiện, cúi đầu chau mày, hít một hơi thật sâu điếu thuốc lá, khói thuốc tràn ra.

"Anh Minh Thần..." Tố Tâm gọi.

Liễu Minh Thần ngẩng đầu, thấy trước mặt là Tố Tâm, nhanh chóng ném điếu thuốc lá chưa có hút xong xuống dưới đất, dùng mũi chân giẫm, đứng thẳng dậy...

Khoảng cách gần cho nên Tố Tâm có thể nhìn thấy những tia máu đỏ nồng đậm trong con mắt của Liễu Minh Thần, con mắt đã thâm sì, nhìn lên chắc đã rất lâu không ngủ.

*Đố mọi người biết anh Liễu đến tìm Tố Tâm vì chuyện gì nào? Cùng sữa đón xem chương tiếp theo nha *
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.