Chương trước
Chương sau
Bảo vệ chị Tố Tâm, bảo vệ chị Tố Tâm, không cần nguyên nhân!

Trước đó có một tài khoản nói Tố Tâm câu dẫn con nhà giàu, khiến người kia giúp cô phong toả tin tức đánh lừa quần chúnh, tài khoản đều là ảo.

Người hâm mộ của Tô Mạn Mạn đều ra sức chiến đấu bảo vệ Tố Tâm...

Tố Tâm cùng Tô Mạn Mạn có thể nói là quen biết hời hợt, vào thời điểm này, Tô Mạn Mạn lại đột nhiên nhảy ra lên tiếng bảo vệ cô, trong lòng cô thoáng chập chờn.

Cô suy đoán Tô Mạn Mạn giúp cô, liệu có liên quan đến Phó Kiến Văn, đáy mắt Tố Tâm nóng lên, đáy lòng mơ hồ ấm áp.

...

Trong phòng vệ sinh, không biết có phải là do ảnh hưởng tâm lý hay không, cô luôn cảm thấy chân phải giày thể thao của mình như là có hạt đá nhỏ, dẵm lên rất đau đớn.

Tố Tâm dựa vào bồn rửa tay, cởi giày ra, mũi chân phải đúng là có một viên đá nhỏ, chắc vừa nãy đi bộ không may bị bắn vào.

Điện thoại của Tố Tâm đặt trên trên bồn rửa tay chấn động, cô đi giày vào, rửa tay, mở mail ra, Bạch Hiểu Niên gửi tới chính là video kia, tám giờ bốn mươi phút buổi tối có một người phụ nữ đội mũ lưỡi chai tiến vào quán net kia... Chính là trùng với thời gian với tin tức bị đăng lên.

Trong lòng bán tín bán nghi được xác định, Tố Tâm như đoán trước được nên không có tức giận.

Điện thoại cho Hạ Hàm Yên, cô ta bắt máy rất nhanh: "Tố Tố."

"Kết hôn cùng Hứa Khai còn không tới ba ngày nữa là tiến hành, yên yên ổn ổn cùng Hứa Khai kết hôn không tốt sao! Nhất định phải làm người khác trở nên khổ sở mới chịu được!" Giọng nói của Tố Tâm cực kỳ bình tĩnh, bình tĩnh khiến người ta không khỏi nhút nhát.

Đầu bên kia điện thoại, Hạ Hàm Yên đã trầm mặc một lúc sau đó mới mở miệng, tiếng nói bên trong đều là vô tội: "Tố Tố cậu đang nói gì vậy! Mình làm sao nghe không hiểu!"

"Tôi nói rồi, nếu như Hứa Khai trở về, biết việc cô từng ở trong quán cà phê nhờ vả tôi, tôi tất nhiên sẽ trở thành người ngáng chân trước hai người, lời tôi nói cô còn nhớ rõ chứ! Nguyên bản chuyện này tôi muốn giữ mãi ở trong bụng, bất luận chân tướng làm sao, chỉ cần Hứa Khai về sau hạnh phúc là tốt rồi, nhưng cô tựa hồ không quá nghĩ tới cuộc sống yên ổn, chuyện cô làm ra với tôi cô còn phủ nhận, chính là cô biên tập lại sau đó mới phát ra! Rõ ràng chạy đến quán nét phía Tây mới dám đăng, đúng là cực khổ cho cô rồi! Cô làm việc chặt chặt chẽ như thế, làm sao lại quên đem camera cũng xử lý nốt đi!"

Hạ Hàm Yên đại khái cũng không nghĩ tới Tố Tâm có thể tra được nhanh như vậy, trong lúc nhất thời không biết trả lời làm sao, gọi Tố Tâm một tiếng: "Tố Tố, Tin tức đó không phải mình tung ra..."

"Cần tôi đem hình ảnh camera tung ra không, tôi với cô đường hoàng phân rõ một lần!"

Tố Tâm nói có phần gay gắt, Hạ Hàm Yên thề thốt phủ nhận làm cho cô tức giận vô cùng, dù cho Hạ Hàm Yên thản nhiên thừa nhận, Tố Tâm sẽ không có tức giận như vậy.

"Chuyện của tôi cô tự giải quyết! Không giải quyết được, chúng ta đành tìm Hứa Khai để giải quyết!"

Tố Tâm cúp điện thoại, cố gắng kìm nén tức giận, nắm chặt điện thoại.

Sở dĩ cô chưa hề đem chân tướng sự thật nói cho Hứa Khai, không phải cô nhu nhược bị Hạ Hàm Yên cướp đoạt còn im lặng không lên tiếng!

Chỉ là hiện tại trong lòng Tố Tâm đã không còn Hứa Khai, tội gì đem chuyện của quá khứ nói ra, để Hứa Khai đối với cô hổ thẹn!

Ngay cả khi cô biết được Hứa Khai cũng từng có tình cảm với cô, thì cô càng không muốn nói ra...

*Hãy bỏ phiếu cho Sữa nhaaaa *
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.