Không tiếp tục chêu đùa Tố Tâm nữa, Phó Kiến Văn lùi lại phía sau, từ trong túi quần lấy ra một cái vòng tay, nắm lấy cánh tay trắng nõn tinh tế của Tố Tâm, con ngươi đen thâm thuý nhìn tay trái cô, hơi gượng gạo giúp Tố Tâm đeo vào.
Lúc đi công tác, Phó Kiến Văn vô ý nhìn thấy chiếc vòng tay này, không hiểu sao nghĩ đến Tố Tâm liền muốn mua.
Lắc tay bạch kim nhỏ dài, mặt trên rải rác trang trí những mảnh bạch ngọc sáng lấp lánh, kiểu dáng đơn giản, lại vô cùng tinh xảo đẹp đẽ.
Tố Tâm muốn rút cổ tay của mình lại nhưng không thể rút được.
"Đây là cái gì!"
"Lúc đi công tác thuận tiện mua."
Phó Kiến Văn đang lắp mãi không được, lông mày căng thẳng: "Đừng nhúc nhích..."
Nhịp tim Tố Tâm đột nhiên lại tăng nhanh.
Cô không phải là chưa từng nhận được quà tặng từ đàn ông, người theo đuổi cô không phải ít...
Nhưng bây giờ là tặng quà một cách thô bạo, còn rống lên bắt người ta không được nhúc nhích, Tố Tâm là lần đầu tiên nhìn thấy.
Không đợi Tố Tâm lại có thêm phản ứng, Phó Kiến Văn đã đem vòng tay giúp cô đeo xong.
"Ra ngoài, tôi muốn dùng phòng vệ sinh."
"Tôi không muốn!" Tố Tâm muốn đem vòng tay tháo xuống.
Vòng tay móc khoá phức tạp, không dễ tháo...
Phó Kiến Văn con mắt hơi cười, định cúi đầu chơi đùa Tố Tâm, ung dung thong thả cởi thắt lưng ra, nói: "Thật muốn ở lại xem tôi đi vệ sinh!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131777/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.