Hai chữ Hứa Khai kẹt ở trong cổ họng Tố Tâm, cô mím môi, không lên tiếng.
Giữa hai người là một mảng yên lặng cùng trầm mặc. Tố Tâm lại nghe được chuông điện thoại của Phó Kiến Văn vang lên, con mắt nhìn lướt qua túi quần anh, lỗ tai lại không tự chủ được đỏ lên. Cô quay mặt đi chỗ khác.
Phó Kiến Văn vẫn không nhận, một tay giơ ô, một tay cho vào túi áo lấy ra hộp thuốc lá, ngậm một điếu thuốc, nhen nhóm.
Vào lúc Tố Tâm cho rằng hai người sẽ không mở miệng nữa thì cô lại nghe được giọng nói trầm ấm cất lên: "Không cùng em kết hôn, em vạn phần cảm tạ, vậy em nói một chút xem cảm tạ như thế nào!"
Tố Tâm có chút kinh ngạc.
Cô đại khái sẽ không nghĩ tới Phó Kiến Văn sẽ hỏi câu này, lời nói cảm tạ chỉ như một ngữ khí để cảm ơn, nào có cái gì cảm tạ như thế nào!
Thấy Tố Tâm không trả lời, Phó Kiến Văn nói tiếp: "Làm sao, chẳng lẽ...Em cho rằng một câu vạn phần cảm tạ là đủ rồi! Thời đại này, vạn phần cảm tạ vốn chỉ là môi trên chạm môi dưới, không có đáng giá..."
Tố Tâm mím chặt môi, lời này của Phó Kiến Văn chính là muốn chiếm lợi ích từ cô.
Trong đầu Tố Tâm nghĩ tới cảm tạ, đơn giản là vật chất, nhưng Phó Kiến Văn cũng không thiếu vật chất.
Anh nói rồi, anh thiếu chính là phụ nữ, là mẹ của con anh.
Tố Tâm như phát hiện ra điều gì mới mẻ lắm, trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131723/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.