Lời nói của Tố Tâm còn bị mắc lại ở trong cổ chưa kịp nói ra, cô vốn định nói Đường tổng nói như vậy cũng là đang làm khó bạn của cô. Không ngờ tới Phó Kiến Văn lại nói giúp cho cô.
Cô và Bạch Hiểu Niên hai người đang vui vẻ ở nơi này ăn cơm, tự nhiên hai cái người đàn ông này xuất hiện, đã vậy còn chưa ai mời đã tự ý ngồi xuống. Như này không phải khó xử người khác ư?
"Cậu là lão đại, tất cả nghe theo cậu!"
Đường Tranh không để ý chút nào hình tượng của mình, một bộ tất cả hi sinh vì bạn. Anh đảo con mắt qua nhìn Tố Tâm, nghĩ xem vừa nãy cô định nói lời gì khó nghe với mình.
Bữa cơm này, điện thoại của Phó Kiến Văn một mực kêu không ngừng làm Tố Tâm ăn cũng mất tập trung.
Bữa ăn hôm nay là cô muốn khuyên Bạch Hiểu Niên, nhưng còn chưa bắt đầu thì Phó Kiến Văn cùng Đường Tranh hai người họ đã không mời mà tới rồi.
Bữa cơm mới ăn được một nửa, bên ngoài khí trời liền âm u, không lâu sau mưa rào kéo tới.
Cửa sổ thuỷ tinh trong suốt bị mưa to đập uỳnh uỳnh. Tố Tâm nghiêng đầu ra ngoài cửa sổ nhìn, suy đoán xem bao giờ mưa sẽ tạnh. Qua cửa thuỷ tinh, Tố Tâm nhìn thấy Phó Kiến Văn đang đứng ngoài hành lang nghe điện thoại.
Anh chỉ mặc một chiếc áo sơmi, một tay cầm điện thoại di động, một tay hướng về thùng rác phía trên gảy gảy tàn thuốc, dáng người cao lớn kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131714/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.