Tố Tâm cố gắng để mình bình tĩnh hơn, hỏi một câu: "Muộn như vậy sao anh còn mang Đoàn Đoàn tới, có việc gì sao?"
"Đoàn Đoàn muốn tới tìm cô..."
Tố Tâm nhìn lại bên cạnh mình, là một cái bánh bao nhỏ trắng trắng mềm mềm đang tròn mắt nhìn mình.
Tố Tâm sợ Đoàn Đoàn chỉ mang đôi tất nhỏ sẽ bị lạnh bàn chân, cô liền bế Đoàn Đoàn lên ghế salon rồi cùng mình ngồi xuống.
Nơi này của cô chưa từng có đàn ông ghé qua, cho nên cũng không có dép của đàn ông. Cô bèn lấy một đôi dép màu hồng của cô, đặt ở dưới chân Đoàn Đoàn.
Dép đối Đoàn Đoàn rất lớn, trước mắt cũng chỉ có thể tạm chấp nhận...
Đoàn Đoàn ánh mắt một mực dõi theo Tố Tâm, thấy Tố Tâm khom người... Vài giọt nước theo tóc chảy xuống, làm vài sợi xoã ra trước mặt. Đoàn Đoàn muốn dùng bàn tay nhỏ bé của nhóc để vén tóc ra sau tai giúp Tố Tâm nhưng lại sợ cô không thích, bèn nhẹ nhàng mở cái miệng nhỏ: "Mẹ, mái tóc..."
Tố Tâm ngước mắt, cười với Đoàn Đoàn sau đó đem tóc ướt vén ra sau tai, ánh mắt ôn nhu: "Có muốn uống sữa tươi không!"
Đoàn Đoàn vui vẻ gật đầu.
Tố Tâm nhìn xuống dưới chân Phó Kiến Văn, thấy dưới chân anh là đôi giày da được làm thủ công nhập từ Italy, đôi giày được lau kĩ tới mức sáng bóng. Đôi chân anh hiên ngang đạp trên nền nhà màu nâu nhạt của cô.
Tố Tâm bĩu môi, Phó Kiến Văn còn không bằng một đứa bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131665/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.