Tố Tâm nghĩ đến tối hôm qua, cô biết Phó Kiến Văn đã nhìn thấu nên không có gì phải giấu, gật gật đầu.
Phó Kiến Văn nhấc chân đi đến cửa sổ, nhìn Tố Tâm: "Cô tới..."
Tố Tâm quay đầu liếc nhìn Phó Kiến Văn đứng ở cửa sổ, anh đi tới, đứng cạnh cô. Cô bèn ngước lên nhìn, cuối cùng mở miệng:” Anh sẽ không miễn cưỡng Hạ Hàm Yên nữa chứ”.
Phó Kiến Văn đưa tay đem Tố Tâm ôm vào trong ngực.
Tố Tâm sợ hết hồn, tay Phó Kiến Văn càng lúc càng xiết chặt vai cô, chính cô cũng không hiểu, Phó Kiến Văn làm vậy là có ý gì.
Tai Tố Tâm đỏ bừng, lúng túng nhìn ra cửa sổ, không dám nhìn lại.
"Hạ Hàm Yên đã sớm nhắm trúng cô rồi." Phó Kiến Văn nói không nhanh không chậm, tựa hồ không quan tâm chút nào.
Bàn tay nhỏ của Tố Tâm nắm chặt hơn, biết mình đã bị vạch trần, cô cậy mạnh: "Tôi biết..."
Hạ Hàm Yên chính là cố tình lôi kéo Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn ra ngoài rồi thuê người chụo ảnh, có bức ảnh chứng minh Tố Tâm cùng Phó Kiến Văn có quan hệ mờ ám, cô ta sẽ đem sự tình làm lớn lên. Vậy là cô ta đã có đủ lập trường để không phải gả cho Phó Kiến Văn nữa.
Nhưng Hạ Hàm Yên không cần suy nghĩ đến cảm nhận của Tố Tâm.
Nhưng cô ta biết... chỉ cần là vì Hứa Khai, Tố Tâm đều có thể tha thứ.
Đã tới mức độ này, Tố Tâm đột nhiên có dũng khí, nàng mở miệng: "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131647/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.