Cô tựa vào cửa, như con nhím xù lông nhưng lại không thể làm gì để phản kháng.
Phó Kiến Văn nhìn cô thâm thuý, hai con mắt nheo lại, ung dung nói một câu: "Đoàn Đoàn đã gọi cô là mẹ, cô so với Hạ Hàm Yên đúng là thích hợp hơn nhiều. Tố tiểu thư xinh đẹp như vậy, tôi cũng rất thích Tố tiểu thư. Nhưng nếu Tô tiểu thư không muốn, không ai có thể ép cô. Xem như vừa rồi tôi chưa nói gì, cô trở về phòng nghỉ ngơi đi.”
Tai Tố Tâm nóng lên, âm thầm nghĩ Phó Kiến Văn mặt người dạ thú.
Tố Tâm yên lặng một lát, cũng không đi ngay. Phó Kiến Văn nhìn vào chiếc ghế bên cạnh mình, ra hiệu cho Tố Tâm ngồi xuống.
Tố Tâm nhìn anh, không tránh khỏi sự sợ hãi nơi đáy mắt. Là bản thân mình muốn tự đến cầu xin người ta nên bây giờ phải điều chỉnh cảm xúc thật tốt.
Hai mươi bốn tuổi, cô đã có thể tự chịu trách nhiệm đối với những việc làm của mình.
Đã đi vào cánh cửa này, nói những câu này thì cô chỉ có hai sự lựa chọn. Một là rút lui để bảo vệ sự kiêu ngạo của mình. Hai là gạt đi lòng tự trọng cầu xin anh.
Cô nam quả nữ ở trong một phòng, cho dù chưa trải qua nhưng cô cũng biết, nói ra đều khiến người ta không khỏi suy nghĩ đen tối.
Thân hình nhỏ nhắn của Tố Tâm lọt thỏm trong bộ áo ngủ của anh, cổ áo hơi trễ lộ ra phần xương quai xanh mảnh mai cùng phần lồi lõm trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-yeu-em/2131644/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.