Sáng sớm, Tuệ Nhi gần như mang theo đôi mắt thâm quầng xuống bếp cùng Vú Chu chuẩn bị đồ ăn cho mọi người và anh.Đang trong lúc cầm đồ ăn ra thì chị Yên Yên chạy lại
- Đồ của anh Phong phải không, đưa đây cho tao.Bắt đầu từ hôm nay mày sẽ chuẩn bị thức ăn còn tao sẽ bưng ra cho anh ấy.
Cô chẳng thèm quan tâm đến việc đó nữa nhưng cô cũng chẳng hiểu được mục đích của chị.Vì mấy nay chị có bao giờ quan tâm đến anh như vậy đâu nhưng tại sao lại chính vào lúc này lại thay đổi.
Cô muốn đến nói chuyện nhiều hơn với anh,muốn được như trước kia nhưng liệu có được nữa không đây.
Cô mang theo một tâm trạng u ám đến trường.Nhiều khi cô chỉ muốn được bên Vú Chu thôi.
- Tuệ Nhi,đang nghĩ gì vậy cô gọi kìa.
Cô giật mình thoát khỏi những suy nghĩ rồi đứng lên trả lời câu hỏi của cô giáo.Giờ ra chơi cô bị Á Hân lôi kéo đến căn tin của trường.
Á Hân cô bạn duy nhất cô chơi cùng ở trường.Cô không muốn có quá nhiều người biết về mình vì cô cảm thấy mình rất tự ti về tất cả mọi thứ nhưng với Á Hân lại khác.Gia đình của Á Hân không phải giàu nhưng thuộc ở mức khá.Nhưng không bao giờ Á Hân có những kiểu cách kiêu kì, mà đó là một cảm giác khá gần gũi, chẳng hiểu sao từ ngày cô mất đi tất cả cô lại sợ cái cảm giác giàu có,sợ tiếp xúc với những con người giàu có đến như vậy vì vậy ngay từ buổi đầu tiên cô đã khá thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/80039/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.