- Bye……….. gặp lại sau nhé.
Vì khu trọ cô ở cũng khá gần đây nên cô đi bộ về nhưng không ngờ đi được một đoạn thì có người theo sát phía sau.Tuệ Nhi không biết ý đồ của họ là sao nhưng cứ chạy đi đã.
- Aaaaaaaaaaaaaaa
- Là tôi đây.
Tuệ Nhi mở mắt ra thì nhìn thấy Lạc Cẩm Hiên liền vung ra khỏi cơ thể đó liền quát to.
- Thì ra là anh cho người theo dõi tôi sao.
- Có nhầm không,tôi là người cứu em đó.
Thật ra sau khi cô vừa tan làm anh đã đi theo cô nhưng anh không ngờ mình chậm một bước.Có một đám người không biết từ lúc nào luôn theo sát cô từ lâu.
- Có phải em làm việc gì sai trái nên bị họ cho người diệt khẩu không?
- Anh bị bệnh thần kinh sao?Tôi mới về nước không có quen ai.
Vừa nói cô liền đi một mạch về khu nhà trọ mà quên mất có một cái đuôi luôn theo sau.Trong lúc cô đang mở cửa thì chợt nhớ ra
- Anh …..anh theo tôi làm gì?
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của cô,anh vui vẻ nói
- Đương nhiên có việc cần nói rồi.
- Nhưng tôi không có chuyện gì để nói cả….
Cô chưa kịp nói xong,anh đã đẩy cửa đi vào.Cô hốt hoảng la lớn
- Bảo vệ còn đang ở dưới,anh có tin tôi gọi họ lên không?
Nhưng đáp lại cô chỉ là những tiếng bước chân của anh
- Anh bảo vệ,nhanh nhanh có người xâm nhập nhà tôi.
Anh bảo vệ nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751446/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.