Sau khi đưa Yên Yên trở về không biết sao câu nói của Tuệ Nhi luôn vang lên trong đầu của Tần Phong
- Em đi nghỉ đi,tối nay anh có việc rồi.Mai sẽ đến sớm.
Yên Yên nhận ra sự khác lạ ở anh,cô liền đi tới ôm lấy người anh
- Anh sao vậy,em đã làm gì sai sao?
- Không phải anh có việc thật mà.
Yên Yên không muốn anh đi như vậy liền dùng môi hôn lên mặt anh rồi xuống môi liền bị anh tránh né
- Anh không còn yêu em nữa sao?
Tần Phong liền nâng nhẹ khuôn mặt Yên Yên lên
- Em không tin anh sao,anh chỉ yêu duy nhất một người là em thôi.
- Không….không phải như vậy.Từ lúc bệnh viện về tới giờ anh như người mất hồn vậy,em gọi anh mấy lần anh cũng đâu có nghe em nói.Hay anh còn lưu luyến Tuệ Nhi sao?
- Yên Yên em biết chuyện của anh với Tuệ Nhi thật sự chỉ còn lại quá khứ thôi mà,hai năm nay em vẫn chưa hiểu con người anh sao.
Yên Yên thấy vậy liền muốn làm tới,cô thật sự không muốn mất anh
- Đó là vì anh không có cách nào liên lạc với em ấy.Vậy anh hãy chứng minh đi.
- Muốn anh chứng minh gì đây,em ở cùng anh nhiều như vậy chưa hiểu anh sao.
Yên Yên không ngờ được anh lại lớn tiếng với mình.
- Anh xem,anh chưa một lần lớn tiếng với em nhưng chỉ vì Tuệ Nhi anh liền nổi nóng với em.Anh không thấy mình quá đáng sao.
- Anh hiện tại không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751442/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.