Ngay từ khi còn nhỏ cô đã có mong muốn được làm đồ trang sức để bán,cô chỉ ước mình có nhiều đồ trang sức càng lấp lánh càng tốt.Nhưng càng lớn cô càng hiểu ra đâu phải cái gì lấp lánh cũng tốt chính vì vậy khi ở bên Pháp những lúc rảnh rỗi cô thường tự tay làm thủ công rất nhiều thứ.
“Hiện tại thứ này cũng có ích đó chứ”
Nhưng đó lại không phải nghề nghiệp mà cô chọn để học đại học.cô quyết định sẽ học bên bác sĩ ngoại khoa thật giỏi vì đó là từng là ước mơ của ba mẹ cô,cô muốn hoàn thành tâm nguyện của ba mẹ.Nhưng hiện tại mặc dù cô đã tốt nghiệp nhưng chưa có việc làm bên Đài Loan vì vậy cô quyết định đem những thứ đồ trang sức cô làm bán đi để lấy tiền.Cô không thể nhờ vả mãi vào Á Hân được.
Mục định cô về đây là muốn tự tay mình làm lại cuộc đời của mình chứ không phải nhờ cậy vào ai.
- Quyết định vậy đi nhưng hiện tại phải bán ở đâu đây nhỉ?
Cô bắt đầu thay quần áo chạy ra ngoài thì nhìn lại cánh cửa
- Hây!! chuyện này phải nhờ Á Hân thôi.Thật xui xẻo.
“Đường phố ở đây cũng tấp nập thật” cô nhìn những con đường nơi đây cứ ngỡ nó đã từng quen thuộc với cô nhưng hiện tại nó thật xa lạ.
- Chị ơi,cho chị này.
Một cô bé dễ thương đưa cho cô một tờ rơi với đầy màu sắc sặc sỡ
“Hội chợ thương mại của công ty Lạc Hiên cho phép tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-cung-chieu-minh-em/2751397/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.