Tuy chương trình học cấp ba rất nặng, Mạnh Tưởng vẫn giành thời gian đi đá bóng. Tiểu Duệ mới lên sơ nhị, chỉ cần Mạnh Tưởng nói đi đá bóng, cậu liền cómặt, cho nên Chung Tình thường thấy Tiểu Duệ đến trường tìm Mạnh Tưởng đá bóng. Khi Chung Tình và Chu Đồng vô tình đi qua sân bóng, nghe thấy tiếng thét chói tai của đám nữ sinh.
"Kia không phải em trai cậu sao?" Chu Đồng chỉ vào một cậu bé nhỏ người.
"Ừ." Chung Tình nhìn qua, Tiểu Duệ mặc bộ đồng phục bóng đá giống của Mạnh Tưởng, giơ tay yêu cầu chuyền bóng. Tiểu Duệ cái gì cũng học của Mạnh Tưởng, giày chơi bóng cũng giống nhau, thậm chí tất đi chân cũng không khác. Chung Tình thường cười, thằng nhóc này thích Mạnh Tưởng như vậy, rõ ràng nên cho nó đi làm em trai anh. Ai ngờ tiểu tử này cười nói, chờ cô gả đi, tự nhiên sẽ thành như thế. Chung Tình kêu oa oa, tiểu tử này nhất định đã bị Mạnh Tưởng làm hư. Nghĩ nghĩ, cô không khỏi tìm kiếm hình dáng cao cao kia, lúc anh đá bóng quả thật rất tuyệt. Góc cạnh rõ ràng, tóc ngắn bay lên, màu da khỏe mạnh dưới ánh tịch dương như tỏa sáng. Anh làm chuyện gì cũng rất chuyên tâm, chạy rất liều mạng, làm cho người ta không thể không lo lắng cho thể lực của anh. Cô quét mắt nhìn về đám nữ sinh đang thét chói tai bên kia sân, tất cả ánh mắt của họ đều tập trung trên người anh, một nam sinh hào quang bắn bốn phía như thế thật sự khó bị bỏ qua. Chung Tình khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-can-mot-nguoi-la-em/82067/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.