Đêm nay, lần đầu tiên Chu Minh đăng môn bái phỏng, vốn là Chung Tình còn lo lắng ấn tượng của bố mẹ với Chu Minh sẽ làm anh ngại, nhưng không nghĩ tới nửa giờ sau, lời nói của Chu Minh đã khiến bố mẹ cười tươi rạng rỡ, Chung Tình mới thoáng yên tâm, để Chu Minh ứng phó với họ hẳn không có vấn đề.
Chu Minh thật sự đã chuẩn bị đầy đủ, ngồi nói chuyện bóng đá với Chung Bình. Bóng đá quả nhiên là sở thích chung của đàn ông, vừa bắt đầu tán gẫu, đề tài đã có thể lan rộng ra năm châu bốn biển, Tiêu Tố Tâm ở bên cạnh ngẫu nhiên hỏi về gia đình Chu Minh. Chu Minh vô cùng chân thành nói về gia đình mình. Chu Minh có một người anh trai Chu Hoành, đã ba mươi sáu tuổi, ôm đơn đặt hàng chủ nghĩa độc thân, không kết hôn. Chu Hoành tiếp quản sản nghiệp Chu gia, trong khi Chu Minh tự mình gây dựng, không làm việc ở nhà.
Chung Bình cũng đánh giá Chu Minh, bộ dáng tạm được, nói không nhiều nhưng hài hước, hiền lành, trong lòng cũng bắt đầu vừa ý. Tiêu Tố Tâm thấy anh khéo miệng, nên vẫn có chút lo lắng.
Chung Tình chỉ mỉm cười ngồi ở bên, ngẫu nhiên nói thêm một vài câu.
Đột nhiên, di động của Chung Tình vang lên. Chung Tình áy náy cười, đi vào phòng lấy di động ra.
Nhìn số trên màn hình, Chung Tình hơi do dự, Mạnh Tưởng? Cô nhận điện, lại truyền đến một giọng nữ, cô thoáng sửng sốt.
"Xin hỏi, chị là Chung Tình ạ?" Giọng đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-chi-can-mot-nguoi-la-em/3273565/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.