Ngày hôm sau, buổi sáng.
Trên chiếc giường lớn trắng như tuyết mềm mại mà lộn xộn, ánh mặt trời lọt qua cửa sổ. Văn Tinh Trạch ngủ như cục bột lớn, tay ôm SpongeBob cả người cuộn tròn trong lồng ngực Trì Yến.
Ngay giây đầu tiên mở mắt ra, Văn Tinh Trạch đã nhạy bén ý thức được có gì đó không ổn với đoạn miêu tả bên trên... Tựa như làn khói sau trận đua xe leo núi!
Cậu xoay người liền bắt gặp đôi mắt đang hé mở của Trì Yến, Trì Yến cùng Văn Tinh Trạch hai mặt nhìn nhau. Lông mi của anh ấy rất dài, thần sắc xen giữa buồn ngủ và tỉnh táo, vài tia sương mù lọt vào trong đôi mắt đen láy, giống như một biển sương mù.
Nói một cách trực tiếp hơn, đó là.
Một ánh mắt lên án.
Và còn có chút như dục cầu bất mãn.
Văn Tinh Trạch: "?"
Văn Tinh Trạch: "Thầy Trì... Tối hôm qua... Tôi với ngài..."
Văn Tinh Trạch nhớ tới giấc mơ đêm qua: Cậu đang ăn cá chua ngọt, nhưng không biết tại sao con cá đó lại nguội lạnh và cứng nhắc, hơn nữa còn có loại hương vị tuyết xuân hơi ẩm ướt khi sắp tan chảy.
Rất hiển nhiên, đó là tay của Trì Yến.
Lúc này, Trì Yến nhàn nhạt liếc cậu một cái rồi gật đầu. Nam nhân trước mắt vành mắt đen thui như đã trải qua một đêm không ngủ, sau khi xác định Văn Tinh Trạch không định ngủ lại mới đứng dậy rung chuông gọi quản gia dọn bữa sáng.
Văn Tinh Trạch nhìn vết răng chằng chịt trên cổ tay Trì Yến: "Sinh làm ma cà rồng, tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-de-quoc-nap-tien-nuoi-toi/364082/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.