Một khúc kết thúc.
Mọi người bao gồm cả cá heo, vẫn chưa thấy đã.
Anh chàng phóng viên người Tây Ban Nha trên chiếc thuyền kia lấy khăn giấy ra lau khóe mắt, đây là một phóng viên đa sầu đa cảm, anh ta rất xúc động nói với Văn Tinh Trạch:
"Không biết tại sao, mặc dù não tôi rất vui khi nghe nhạc cụ bạn chơi, nhưng tim tôi vẫn luôn đau nhói, giống như có chuyện gì đó đã xảy ra với Kikujiro..."
Những người nước ngoài khác cũng gật đầu.
Văn Tinh Trạch vỗ vỗ vai anh ta, an ủi: "Yên tâm đi, Kikujiro không có chuyện gì."
Nghe thấy Kikujiro không có chuyện gì, mọi người đều an tâm.
Sau đó, hai chiếc thuyền bắt đầu la ó đòi thêm một bài nữa, chỉ có các nhiếp ảnh gia cả hai bên vẫn chăm chỉ gánh camera để ghi lại đêm huyền diệu này.
Chắc chắn là tư liệu sống vô cùng tốt cho chương trình.
Chúc Bác: "Đêm cô quạnh, ba mẹ không ở nhà, không muốn di chuyển một mình, nhanh lên đến gia nhập với hội nhảy disco mũi tàu nào."
Văn Tinh Trạch: "Anh mà còn như vậy sẽ bị khóa chương đó."
Chúc Bác lập tức cấm khẩu, sốt sắng nhìn chung quanh một chút: "Xét duyệt đại nhân, không có nội dung trái pháp luật, nó hoàn toàn phù hợp với giá trị quan... A Trạch, chúng ta lặng lẽ nhảy disco, đừng bắn."
Văn Tinh Trạch: "..."
Thổi cũng hơi mệt, Văn Tinh Trạch cầm chai nước rít một hơi, mới phát hiện cảm xúc của cá heo đã ổn định một cách thần kỳ.
Một trong những con cá heo lại nhảy lên, nhẹ nhàng cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-de-quoc-nap-tien-nuoi-toi/364079/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.