Trong bữa cơm.
Lạc Ân Nghiên suy nghĩ đến tình cảnh lúc nãy mà cảm thấy xấu hổ. Cô chưa bao giờ nhìn thấy cơ thể đàn ông một cách kĩ lưỡng như vậy cũng chưa bao giờ nhìn được gần như vậy. Khi vừa nhìn thấy Âu Thành Triệu không mặc đồ cô liền nhắm mắt lại nhưng Lạc Ân Nghiên vẫn nhìn thấy rõ từng múi cơ của cậu. Dáng người của Âu Thành Triệu rất đẹp, thân hình tam giác ngược, sáu múi rõ ràng, cơ nào ra cơ nấy ngay cả cô nhìn vào cũng có chút rung động. Một người hoàn hảo toàn diện như cậu vừa đẹp trai, nhà giàu, học thức tốt cũng không có được bao nhiêu người.
Mãi mê suy nghĩ Lạc Ân Nghiên vô tình làm rơi chiếc đũa của mình, lúc này Giai Ánh Tuyết lên tiếng:
"Làm gì mà thẫn thờ nãy giờ vậy? Làm rơi chiếc đũa rồi!."
"A!"
"Con xin lỗi! Tại con đang nghĩ tới một vài việc á mà."
Từ đâu trong chén cô bỗng xuất hiện một miếng thịt sườn, là của Âu Thành Triệu gắp vào cho cô: "Chị Ân Nghiên! Thịt này rất ngon! Là của bác gái nấu đó chị ăn thử đi."
"??"
Lạc Ân Nghiên nhìn bộ dáng tự nhiên trẻ con của cậu thì ngớ người 'Cậu ta bị gì vậy? Chập mạch sao?'. Mặc dù hơi khó chịu nhưng cô vẫn lên tiếng: "Cảm ơn cậu!."
"Chị Ân Nghiên! Tối nay cùng em đi chơi giao thừa nhé, em không có bạn rất muốn đi chơi cùng chị."
Lạc Ân Nghiên vừa cắn một miếng thịt thì bị sặc bay ra ngoài.
"A!! Con xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081371/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.