"Chị! Em muốn chị."
Lạc Ân Nghiên nghe tiếng nói đầy dục vọng của Âu Thành Triệu, cô liếc nhìn xung quanh lo lắng, nói nhỏ nhẹ với Âu Thành Triệu.
"Âu Thành Triệu! Nói nhỏ một chút! Chúng ta đang trên máy bay không thể làm mấy chuyện này ở đây được!"
Giọng nói nũng nịu của cậu cất lên.
"Nhưng mà em chịu không nổi nữa rồi!"
"Chắc em đã nghiện chị mất rồi! Từ lúc đó đến giờ lúc nào em cũng có suy nghĩ muốn làm chị."
Lạc Ân nghiên nghe thế thì lấy tay bịt miệng cậu lại. Đành nhỏ nhẹ nói với cậu.
"Đừng quậy! Khi nào về đến Trung Quốc chúng ta tính sau."
"Nếu cậu còn quậy nữa tôi sẽ chuyển chỗ!"
Âu Thành Triệu ngồi im phăng phắc như tượng nhưng bàn tay vẫn vuốt ve tay cô.
Nghĩ thầm sẽ tính kế muốn cô lần nữa. Bình thường với tính cách của Lạc Ân Nghiên chắc chắn cô sẽ không cho. Ánh mắt đào hoa của cậu hiện lên một vẻ suy tính.
************
Máy bay đáp xuống sân bay Trung Quốc lúc chiều.
Cô và Âu Thành Triệu đi ra ngoài cửa sân bay. Lạc Ân Nghiên lấy điện thoại ra gọi cho thư ký của mình.
" Vi Yến à? Em ra sân bay đón chị nhé! Chị đáp cánh rồi."
Lúc này, Lạc Ân Nghiên quay sang nhìn Âu Thành Triệu, đang đứng nhìn mình bằng một ánh mắt đáng thương.
Cô gặng giọng hỏi.
"Nhà cậu ở đâu? Tôi đưa cậu về!"
"Em không có nhà!'
"Cái gì? Cậu đùa sao? bên Mĩ có nhà to vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081365/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.