Lạc Ân Nghiên đi từng bước xung quanh tầng nhà, ánh mắt cô lướt nhìn mọi nơi, cố gắng tìm ra bóng dáng quen thuộc. Nhưng có vẻ cậu không có ở đây, ánh mắt cô rũ xuống thầm suy nghĩ, không biết cậu đang ở đâu.
Nghĩ rằng Âu Thành Triệu đã xuống tầng dưới cùng cha mẹ, Lạc Ân Nghiên liền nhanh chóng bước chân. Xuống tới tầng dưới, cô đưa ánh mắt vào những đám người đông đúc, đa số toàn là những người chạc tuổi cha cô, họ đều là cổ đông lớn cũng không có bóng dáng trẻ tuổi nào ở đây.
Phía xa xa, mẹ cô cùng bác gái Lê Ngọc Nhi đang ngồi nói chuyện. Không nhanh không chậm cô liền chạy tới, giọng nói khép nép vang lên.
“Cháu chào bác, mẹ ạ!”
“Ây da con gái, không ở tầng trên chơi với Âu Thành Triệu sao” Lê Ngọc Nhi thấy cô thì vui vẻ lên tiếng.
“Con không thấy cậu ấy trên đấy nên liền xuống đây tìm ạ. Bác có thấy cậu ấy ở đâu không ạ?”
“Không từ nãy giờ nó không có xuống đây. Nó không có trên đó sao?”
“Dạ không ạ”
Lê Ngọc Nhi ngẫm nghĩ một lúc rồi nói tiếp.
“Giờ này phóng viên chắc có lẽ vẫn còn ở trước công ty rất nhiều, nó không có khả năng xuống đó, cháu thử lên tầng thượng xem thử nhé”
“Tầng thượng ạ?”
“Đúng rồi! Trên đó ngắm cảnh cũng rất đẹp có khi nó lại trên đó hút thuốc ngắm cảnh đó”
“A…vậy cháu xin phép ạ! Mẹ và bác chơi vui vẻ”
Dứt lời cô liền xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081306/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.