Tiếng "không" phát ra từ miệng Âu Thành Triệu vô cùng cứng rắn, giống như nếu cô không nghe lời, cậu sẽ lập tức nhào vào người cắn xé. Mặc dù vậy nhưng Lạc Ân Nghiên vẫn không muốn ở đây một phút một giây nào.
Nhìn khung cảnh Âu Thành Triệu và La Ly như một cặp đôi hạnh phúc sống chung với nhau, mà cô cảm thấy trái tim mình đau đớn. Liếc qua cô gái đang ngơ ngác đứng nhìn hai người giằn co kịch liệt, Lạc Ân Nghiên cảm thấy gượng gạo.
Cô cứ nghĩ nếu mình im lặng thì Âu Thành Triệu sẽ không làm gì, nhưng đột ngột lúc này cậu lại tiếp tục lên tiếng.
"Không lẽ chỉ vì mẹ tôi nhờ chị tới đây, chị liền tới sao? Thật cao cả đấy!"
"Chị nghĩ nhà tôi là khu trung tâm thương mại muốn vô thì vô muốn ra thì ra? Tôi nói cho chị nghe, chị đã bước vào đây rồi thì đừng hòng ra khỏi đây!"
Dẫu cậu nói vậy như cô cũng không quan tâm mà liền lách qua người cậu đi ra ngoài, nhưng tất nhiên ý đồ này vẫn sẽ không thành công được với Âu Thành Triệu.
Cậu túm chặt lấy cổ tay cô, một phát không chần chừ kéo mạnh cô về đối diện với cậu. Hai đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, không hiểu lý do gì mà đôi mắt xinh đẹp của cậu lúc này lại đỏ ửng, giọt nước ươn ướt bên trong vô cùng đáng thương.
Chỉ một giây trao ánh mắt xong, cô chưa kịp phản kháng thì đột nhiên một nụ hôn như bão táp vồ tới. Lạc Ân Nghiên giây phút đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081216/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.