Vì cầu thang được xây ngay cửa phòng bếp, phía trước đi thẳng sẽ là phòng khách. Nên khi gần xuống tới tầng dưới thì sẽ nhìn qua được tới phòng bếp bên này. Âu Thành Triệu lúc này thấy được nụ cười xinh đẹp dán trên môi Lạc Ân Nghiên, cậu ngẩn người như bị đóng băng. Giống như đã bị thần Cupid bắn cung tên vào trái tim, trái tim rung lên dữ dội.
Chân cậu như bị dính chặt vào nền nhà không thể di chuyển được, cứ thế ngơ ngác nhìn Lạc Ân Nghiên đùa giỡn với Giai phu nhân và mẹ mình. Cậu còn nghe thấy được cuộc trò chuyện của họ.
Lê phu nhân đứng bên cạnh, cưng chiều xoa đầu Lạc Ân Nghiên như con gái của mình, giọng nói ôn hoà vang lên.
"Con bé này ngày càng xinh đẹp"
"Cháu là xinh đẹp giống mẹ cháu đấy ạ!" Lạc Ân Nghiên cũng hưởng ứng theo đáp lại.
"Vậy sao? Giai Ánh Tuyết và Lạc Minh Đông có được cô con gái xinh đẹp tài giỏi như con đúng là phúc ba đời"
Lạc Ân Nghiên không nói gì chỉ cười ngại ngùng, cô đi lại tủ lạnh mở ra lấy thêm cho mình một ly nước cam. Lúc này phía sau lại vang lên giọng nói trêu chọc của Lê phu nhân.
"Con và Thành Triệu dạo này sao rồi?"
Cô cứng đờ người, hành động rót nước cam cũng dừng lại ngay lúc đó. Lạc Ân Nghiên quay lại nhìn qua mẹ mình, thấy bà cũng đang nhìn mình mỉm cười giống như cũng trông ngóng câu trả lời từ cô vậy.
Một ý nghĩ sẹt qua trong đầu, cô nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-cuoc-tinh-yeu/3081171/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.